Trang chủ » Cao Đài » Thánh Ngôn » Thánh Ngôn Hiệp Tuyển - Quyển Nhì
Bài 53: Thánh-giáo của Tiêu-Sơn Ðạo-Sĩ khuyên: Rán cẩn-thận và biết dìu bước theo thế thời, thì công-trình khỏi trôi theo dòng bích.

Ngày 4 tháng 6 năm Mậu-Thìn (1928)

Ðầu giang phong ngộ đả thuyền trì,
Tự khổn tàn cơ tự mạng tri.
Khải tịch nhược hoài thiên tứ cổ,
Chung minh bán điểm khẩn Từ-bi


Tiêu-Sơn Ðạo-Sĩ

Nền Ðạo vừa khỏi lối chông gai, lại còn gặp nỗi u-hiểm, rán cẩn-thận và biết dìu bước theo thế thời thì công-trình khỏi phải trôi theo dòng-bích. Biết mình, biết Ðạo, biết thế-thời, thì cũng gắng biết nên hư; biết người, biết phải chẳng, biết chánh-tà mà day-trở trong đường đạo-đức.

Ðạo chưa yên là tại người hành Ðạo kém bề hạnh-đức, kẻ được hạnh mất phần minh-mẫn, người thông hiểu Ðạo kém đức, thiếu khiêm-cung, kẻ trọn tâm-thành, mạnh phần ham danh-lợi. Lao-nhao, lố-nhố, cũng thì một con đường, cũng thì về một chỗ, mà kẻ đi xe ép người đi bộ, người thông-hiểu nẻo lộ, gạt-gẫm đứa khạo-khờ, kẻ côi-thế chịu bơ-vơ, người quá ham đi mà sa hố, rốt lại cũng quạnh-quẽ con đường. Mấy ai hiểu thấu.

Những kẻ nào đã vì tà-tâm mà để cho nhơ-bợn chơn-linh, cho lũ tà khuấy rối thì chẳng khi nào được trọn tinh-thần ngay thật như xưa mà dìu-dắt ai cho chánh-đáng. Phải kể như không có những kẻ ấy trong nền Ðạo, và coi đó mà gìn bước đường của mình.

Chư đạo-hữu đã thấy phần nhiều chư Chức-sắc cũng vì phàm-tâm mà chẳng chịu chung kết liên-hiệp nhau, Hiệp-Thiên-Ðài là cơ mầu-nhiệm quí-hóa, mà đã vì lỗi của một hai kẻ mà đã ra như một phần vô-dụng, bảo sao Ðạo chẳng rối được. Hiệp-Thiên-Ðài là gốc Ðạo, mà chẳng trọn phần cho chư chúng-sanh tin cậy, thì Ðạo một ngày kia thế cũng chẳng bền ở nơi tâm-trí của cả người hành đạo, mạnh được yếu thua, khác nào một trò đời vô-vị. Nên khéo tính cho lắm.

Hiệp-Thiên-Ðài có Ðức Chí-Tôn là chủ quản. Quyền thưởng-phạt nơi Ngài mà thôi. Tân-Luật lập còn thiếu sót nhiều, bởi Chức-Sắc Hiệp-Thiên-Ðài chẳng để mắt đến, quyền-hành thưởng-phạt lộn-xộn, nên phải chịu dưới quyền Tòa Tam-Giáo Cửu-Trùng-Ðài. Sau sẽ có Thánh-Lịnh dạy lại. Còn chưa phân-minh nhiều chỗ.

Nếu chư đạo-hữu biết quyền phận mình, nên giữ đừng cho phạm đến danh-dự chung, ấy là giữ cơ mầu-nhiệm của Ðạo cho ngày sau đó.

Lỗi ai nấy mang, công ai nấy hưởng, địa-vị khá biết gìn. Nên kiếm hiểu rõ lời Bần-Ðạo.

Thăng

« Xem chương trước | Xem chương tiếp theo »