× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Thánh Ngôn

Thánh Ngôn Hiệp Tuyển - Quyển Nhì


Bài 46: Thánh-giáo của Chí-Tôn dạy rằng: Cuộc đời khó khăn như bài thi. Mà càng khó thì đậu càng cao, mới có giá trị.

Tòa-Thánh, ngày 10 tháng 3 năm Mậu-Thìn (1928)

Thầy, các con


C.H... Thầy thấy hai con chịu nhiều điều sầu-thảm, Thầy mừng, mà cái mừng ấy, đỗ ra chứa-chan giọt-lụy.
Ðường đời khúc-mắc chông-gai là lẽ Thiên-cơ đã định vậy, cái nơi để cho cả chư Thần, Thánh, Tiên, Phật đến kiến công lập-vị. Người đời chẳng khác con buôn trong buổi chợ; cả sức-lực, cả trí-não, tinh-thần đều bị tiêu-tán nơi ấy, vì vậy mới hoại chơn-linh, thất ngôi diệt-vị.

Bởi vậy cho nên, nhiều bậc Thần, Thánh, Tiên, Phật cam lòng thủ phận, chẳng dám vọng-cầu, đem thân vào cảnh đọa, nhưng mà chẳng tái kiếp, thì như nhu-sĩ trốn thi; thế nào giữ vững địa-vị cao-thượng?

Cuộc đời khó-khăn tỉ như bài thi, nếu dễ, thì ai thi cũng đặng, cuộc thi có ý vị gì đâu? Hễ bài càng khó thì đậu càng cao, đậu cao mới ra có giá; Thầy tưởng như nơi thế-gian nầy có đứa con nào Thầy cưng trọng hơn hết thì là các con, nhưng mà chẳng lẽ Thầy làm Giám-khảo lại cấp-nấp bài thi, lén cho mỗi đứa, thì cái đậu của các con có ra chi?

Lại nữa, Thầy biết trước rằng: không cần giúp các con cũng dư sức đậu đặng, thì dường ấy, nếu Thầy giúp, tức hại thể-diện các con, chớ không giờ phút nào Thầy xa các con.

Các con chịu khổ-hạnh là Thầy muốn vậy.

Nhà nghèo, hạnh-tốt, ấy là gương treo dạy đời, các con khá bền lòng son-sắt, cái hạnh tốt là thang vạch ngút mây xanh; tâm thành là để giồi trau tánh tục; lòng đạo-đức qúi hơn là miếng đỉnh chung; tố bần-hàn tùy mình mà hành đạo, thì công quả ấy trổi hơn hạng thượng-lưu đó các con.

Thăng

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 489