× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Thánh Ngôn

Thánh Ngôn Hiệp Tuyển - Quyển Nhì


Bài 35: Thánh-giáo của Chí-Tôn dạy rằng: Nếu chẳng có Ðạo Trời thì sanh-linh sẽ vì hung bạo trả vay, vay trả, biết chừng nào mới trọn hưởng ân-huệ.

Ngày mồng 4 tháng 2 Ð.M. (7-3-1927)

Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế
Viết Cao-Ðài Giáo-Ðạo Nam-Phương


Hỉ chư môn-đệ, chư ái-nữ, chư nhu.
Chư môn-đệ! nghe Thầy:

Trót hơn năm trường, các con đã lắm nhọc-nhằn vì Ðạo-đức độ-rỗi sanh-linh, phần nhìều đã lao-tâm, tiêu-tứ gắng làm cho chấn-hưng nền Ðạo của Thầy, đã vì đức háo-sanh mà gieo-truyền, để cứu-vớt những kẻ hữu phần, mà vì tiền-căn hậu-quả, phải bị đắm-chìm nơi bến khổ sông mê nầy.

Thầy nắm máy huyền-vi, hằng lấy cân thiêng-liêng mà day-trở máy càn-khôn, vì vậy thế-cuộc phải tuần-hườn, bầu nhơn-sự phải luân-chuyển vần-xây phiêu-linh cho đến buổi nhơn-loại được vẹn-toàn, thế-giái cũng vì đó phải đổi thay, gạn đục lóng trong mà tạo thành miền cực lạc.

Dữ tận, hiền thăng, mạnh tàn, yếu được, nếu chẳng có mối Ðạo Trời, thì sanh-linh, vì hung-bạo phải trả trả, vay vay, biết chừng nào cho cảnh Dinh-hoàn nầy được trọn hưởng ân-huệ, nấc thang thiêng-liêng kịp dẫn-độ người phàm tục.

Trường công-quả đã hầu-mãn, các con lại phải đến cảnh gay-go; vó ký ướm ngập-ngừng, mà cánh hồng toan lướt gió. Phần nhiều hữu-công mà chưa tận chí, không vì sanh-chúng giữ phẩm-hạnh hoàn-toàn, cho đáng nét yêu-đương của Thầy, đã vì các con mà bố-hóa, Thầy đã nói: Thiên-cơ phải do nơi tâm-hạnh của các con, mà xây-đổi máy huyền-vi, vì vậy Thầy phải đổi cơ mầu, dụng sự hòa-bình yên-tịnh đễ dẫn các con cho vẹn bước trong đường đạo-đức; xưa đã lắm phen nhân-sanh phải khổ-tâm hy-sinh vì nền Ðạo, nhưng mà tàn lối ngưỡng trông rồi, thì phân-vân dời-đổi, tang biến thương dồn, rốt cuộc lại, mối thân-ái của sanh-linh chưa vầy-hiệp đặng.

Thế thì kẻ hung-bạo, luống mượn thế lực phàm-phu để khuấy-rối làm cho bước đường êm-thắm, phải hóa ra gay-trở. Biển đương lặng, trời đương thanh, dễ chi sóng khỏa nước nhăn, mây ùng non bạc. Lằn tang-thương gần khởi, đường đạo-hạnh chớ dần-dà, công vẹt ngút mây xanh của các con, sẽ làm cho sáng-sủa, bạch-minh, cho bước đàng sau nầy do theo dấu ấy, mà lần đến cõi vô-ưu, để bước khỏi lối nhọc-nhằn ban sơ khai-dẫn. Thầy vì đó mà cải-dẫn bước đường của các con; não phiền thành vui-vẽ, đường gai-gốc hóa ra nẻo êm-đềm, lo lắng phải ra tươi-cười, mỏi-mòn thành phấn-chấn.

Công-trình của các con bớt nhọc, bậc phẩm các con tuy bớt cao, nhưng sự yên-tịnh ấy, sẽ làm cho khắp cả nhơn-sanh đều được hưởng.

Cơ Tạo-Hóa như thế, các con có hiểu chăng?

Tr... Con rán kiếm hiểu ý Thầy, chư môn-đệ cũng vậy.

Ðiều cần nhất, là mỗi đứa đều lưu tâm, rán lo việc Thánh-Thất cho hoàn-toàn; mỗi đứa để chút-ít gang-tấc vào đó; ấy là nơi bia tạc tên tuổi của các con về sau, để soi gương dìu đàng hậu-tấn. Các con khá biết cho.

Tr... chư nhu cầu Ðạo đều đặng thâu-nhập, con cũng cho các Ðạo-hữu rõ rằng: Tân-luật đã lập thành, Hội-Thánh cứ đó mà ban-hành, đó là hay về đạo-đức và nhân-sự của các con.

Thăng

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 543