× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Thánh Ngôn

Thánh Ngôn Hiệp Tuyển - Quyển Nhì


Bài 16: Thánh-giáo của Chí-Tôn than rằng: Ðường Thánh ít kẻ tìm, nẻo tà nhiều người đến.

Ngày 3 Janvier 1927

Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế
Viết Cao-Ðài Giáo-Ðạo Nam-Phương


Hỉ chư môn-đệ, chư ái-nữ, chư chúng-sanh.
Chư chúng-sanh nghe:

Ðại-Ðạo Tam-Kỳ Phổ-Ðộ, chiếu theo luật Thiên-Ðình hội Tam-giáo, mở rộng mối Ðạo Trời, ấy cốt để dìu-dắt nhơn-sanh bước lên con đường cực-lạc, tránh khỏi đọa luân-hồi và dụng Thánh-tâm mà dẫn dân-sanh, làm cho hoàn-toàn trách nhậm nặng-nề của đứng làm người, về bực nhơn-phẩm ở cõi trần-ai khốn-đốn nầy.

Than ôi! đường Thánh ít kẻ tìm, mà nẻo tà nhiều người đến. Trò đời lăng-xăng, cõi thế biết bao người chìm-đắm vào biển khổ, mang nặng xác phàm, miếng đỉnh-chung, mồi danh lợi, giành-giựt phân-chia, mà chẳng kể đạo-lý, luân-thường, khiến cho mối Ðạo quí-báo ngàn năm, đã thành nấc thang để dắt người xuống hang sâu vực thẳm. Nhơn-loại dùng thế-lực mà cắn-xé nhau, giành-giựt nhau, quên lửng cõi trần nầy, nhơn-sanh lãnh mỗi đứa một vai tuồng đặc-biệt mà trả cho xong căn xưa, quả cũ.

Càn-khôn càng náo-nhiệt, ngày tận-diệt đã hầu-kề. Kẻ hữu phần đặng nắm mối Ðạo Trời, dựa chiếc thuyền sen, lần vào non cao suối lặng, để rửa bớt chút bợn trần, dưỡng tánh tu thân, để nâng lên địa-vị thanh cao, lánh xa đọa luân-hồi trong lúc hồn lìa khỏi xác.

Kẻ vô phước dụng tà tâm làm một món lợi riêng, quên cả điều hành-phạt đã kế bên mình, chới-với cả muôn triệu giữa dòng, mà chẳng chịu sớm tự hối đặng gỡ lần mối họa sau. Hành-trình dài đăng-đẳng, mà bước tục hãy còn chờ, chẳng sớm biết mình, họa Trời đâu tránh khỏi. Khá biết cho.

Thăng

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 664