PHÁP CHÁNH TRUYỀN: Lễ Sanh là đứa có hạnh, lựa chọn trong chư Môn Đệ để hành lễ.
CHÚ GIẢI: Thầy đã nói Lễ Sanh thì phải lựa chọn
người có hạnh hơn hết trong chư Môn Đệ của Thầy ắt buộc phải hạnh nết
hoàn toàn, huống chi phải vào bực Lễ Sanh mới mong bước qua hàng Chức
Sắc, thì Lễ Sanh tất phải là người xứng đáng, có đủ tư cách, học thức mà
làm một vị Chức Sắc Thiên Phong ngày sau.
Tuy vẫn đã biết, lúc Thầy lập Pháp Chánh Truyền, thì
Thầy dạy hành lễ dường ấy mặc dầu, là bởi lễ nghi phong hóa nhà Nam ta
buộc phải vậy, chớ Lễ Sanh mà đối chức "Anh" ( Frère ) của Thánh Giáo,
thì phận sự cao trọng của Chức Sắc ấy là dường nào!
Sau đây buộc Lễ Sanh phải có cấp bằng nơi trường Đạo,
mới mong dự cử vào địa vị ấy. Vậy thì Lễ Sanh là người thay mặt cho Giáo
Hữu, khi Giáo Hữu vắng mặt, mà hành lễ cúng tế Thầy, song phải tùng
quyền Giáo Hữu mà hành sự (1).
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: Chúng nó đặng đi khai đàn cho mỗi Tín Đồ.
CHÚ GIẢI: Lễ Sanh phải đi thăm viếng các nhà Đạo Hữu, thượng tượng khai đàn; dạy cho biết lễ nghi cúng tế Thầy, thay quyền cho Giáo Hữu.
Như ngày kia Đạo đã xuất dương ra ngoại quốc thì sẽ có
nhiều dân tộc chẳng có thể thờ phượng như Nam, phận sự của Lễ Sanh đây
mới ra sao? Tưởng chẳng chi khác hơn là đổi ra phần thăm viếng Tín Đồ,
an ủi, dạy dỗ chăm nom dìu dắt trong đường Đạo cũng như đường Đời, thay
quyền cho Giáo Hữu.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: "Thầy dặn các con rằng: Lễ Sanh là người Thầy yêu mến, chẳng nên hiếp đáp chúng nó".
CHÚ GIẢI: Thấy lòng bác ái của Thầy bắt động
lòng, vì Thầy đã biết rằng Lễ Sanh phải chịu tùng phục dưới quyền người
sai khiến, nên phải có hạnh đức, mới biết an phận mình, mà chịu phần lòn
cúi, quật hạ đặng. Thầy lại để lời dặn rằng: Lễ Sanh là người yêu mến
của Thầy, ấy là Thánh ý muốn không cho kẻ bề trên lấy quyền hiếp em
dưới.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: "Như đặng hàng Lễ Sanh mới mong bước qua được hàng Chức Sắc".
CHÚ GIẢI: Câu nầy trên đã giải rõ, nên chẳng cần lập lại, nhưng phải nhắc rằng Lễ Sanh, hoặc đặng đắc cử hay là có khoa mục mới đạt vị.
PHÁP CHÁNH TRUYỀN: Kỳ dư Thầy phong thưởng riêng mới qua khỏi ngã ấy mà thôi, "nghe à!".
CHÚ GIẢI: Phải có cấp bằng Lễ Sanh mới vào hàng
Giáo Hữu đặng, kỳ dư Thầy giáng cơ phong thưởng riêng, mới qua đặng Pháp
Chánh Truyền, Thầy quyết định với tiếng "nghe à!" xin khá để ý (2).
(1) Nhiều khi chư Hiền Hữu lạm dụng danh Lễ
Sanh mà cho kẻ hiến lễ làm cho mất thể diện của vị Thiên phong. Vậy Lão
đặt tên cho kẻ hiến lễ ấy là Lễ Sĩ.
(2) Ôi! cái hại là do tại nơi lòng quá yêu của
Chí Tôn phong thưởng ấy, mà gây loạn cho Chơn Truyền. Lão nhứt định cầu
khẩn Chí Tôn chẳng cho như vậy nữa.