Đền-Thánh ngày mồng 1 tháng chạp năm Đinh-hợi (1947)
Bần-Đạo xin nhắc lại một phen nữa, khi nào hành lễ lúc dâng Tam-Bửu . Hể đưa bông lên là dâng cái hình thể của chúng ta đó, ta cúi đầu cầu-nguyện Chí-Tôn:
- " Con xin dâng mãnh hình-hài của con cho Chí-Tôn dùng phương nào thì dùng".
Khi dâng rượu cầu nguyện :
- "Con xin dâng cả trí-thức tinh-thần của con cho Chí-Tôn dùng phương nào thì dùng".
Khi dâng trà cầu nguyện :
-"Con xin dâng cả linh-hồn cho Chí-Tôn dùng phương nào thi dùng".
Câu chót nếu chúng ta khôn-ngoan nguyện như vầy :
-" Cả linh-hồn, cả trí-não, cả hình-hài con, Thầy đào-tạo đó là của Thầy thì do nơi quyền-hành độc-đoán của Thầy định".
Đó ta cầu nguyện như vậy với Chí-Tôn.
Bần-Đạo đã giảng Tam-Bửu , tại sao Chí-Tôn lấy bông tượng trưng hình-hài, Ngài muốn nhìn con cái của Ngài bằng cái giá-trị tốt đẹp như con mắt ngó thấy cái bông.
Ngài lấy rượu là muốn tinh-thần của loài người cường-liệt như rượu mạnh vậy.
Ngài muốn lấy trà là muốn chơn-linh ta điều-hoà như trà vậy .
Ngài lựa ba món đó cốt yếu là vậy.
Ngày nay Bần-Đạo giảng ba ngôi hiệp nhứt của Đức Chí-Tôn, cả thảy mỗi phen vào Đền-Thánh nắm sanh khí ấy tạo cả cơ-quan hửu-hình nầy, dầu sắc đá cỏ cây, cả thú vật vạn-linh hửu tướng, thuộc về Tăng.
Đạo nầy luật thế nầy, Đạo kia luật thế khác, nhưng không khác hơn Phật-giáo.
Giả thí như Thánh Giáo Gia-Tô cũng có Ba Ngôi (La trinité) : Đức Chúa Cha (Le Père), Đức Chúa Con (Le Fils) và Đức Chúa Thánh Thần (Le Sanit Esprit). Đức Chúa Cha là Phật, Đức Chúa Con là Pháp, Đức Chúa Thánh Thần là Tăng.
Không Đạo-giáo nào thuyết-minh rõ-ràng cơ tạo-đoan lấy thuyết hổn-độn sơ-khai phân chia :
"Khí chi khinh-thanh thượng phù giả vi thiên, Khí chi trọng-trược hạ ngưng giả vi địa". (Khí khinh thanh bay lên trên làm Trời, Khí trong trược ở dưới ngưng kết lại làm đất).
Cả vật-loại hửu tướng nầy có hai quyền-năng sản-xuất:
1.- Ngôi Chí-Tôn.
2.- Đức Mẹ.
Cả quyền-năng ông cha chúng ta đào-tạo thế nào ngày nay, quyền-năng Chí-Tôn cũng đào-tạo thế ấy, mà bà mẹ chúng ta thế nào thì mặt luật ấy không khác nào quyền-năng vô-tận của Phật-mẫu dùng đặng đào-tạo Càn-Khôn Thế-giới, chúng ta không biết, không thể đoán được, luật ấy không xa.
Chí-Tôn là Phật, Phật-Mẫu là Pháp, Càn-Khôn là Tăng. Mặt địa cầu nầy đến 3.000 thế-giới cũng là Tăng.
Nắm quyền trị thế là Hạo-Nhiên Pháp-Thiên chính quyền-năng Chí-Tôn định, địa cầu nầy không định khác, chỉ có một mặt Trời nầy không có mặt Trời khác, trong 24 giờ một ngày, Đấng cầm quyền trong pháp-giới là Hư-Vô Cao-Thiên vâng mạng lịnh Hoạ-Nhiên Pháp-Thiên làm cho vũ-trụ khỏi tương-tàn với nhau. Địa-cầu này nếu không mặt luật đạo-đức thì sinh ra bậy-bạ con người không chắc sống.
Bây giờ chúng ta quan-sát Hổn-Nguơn Thượng-Thiên ngày nay Đức Phật Di-Lặc ở nơi Hổn-Nguơn Thượng-Thiên cầm cả hành-tàng Càn-Khôn vũ-trụ, giờ Ngài đương cầm quyền cả vạn loại.
Trước khi nguyện lấy dấu và niệm Nam-mô Phật, Nam-mô Pháp, Nam-mô Tăng, dám chắc thật đích-xác ba Ngôi ấy chưa ai biết rõ.
Ngày nay BâÀn-Đạo giảng : Phật là gì ? Phật là một Đấng toàn-trí toàn-năng, người ta lầm-lạc tưởng không thấy hình dạng là không có người thế-gian lầm-lạc nhiều lắm. Họ quả-nhiên là người sống hiện tại chỉ khác hơn chúng ta là không có thi-hài mà thôi . Đấng toàn-trí toàn năng ấy là Đấng đầu-tiên hiệp lại với Chí-Tôn.
Bần-Đạo đã giải nơi Phật có ba cảnh đặc-biệt :