× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Hộ-Pháp, Quyển I


46.- Thuyết Đại-đồng

Đền-Thánh ngày mồng 1 tháng 11 năm Đinh-hợi (1947)

Ngày nay Bần-Đạo giảng về đại-đồng . Trước khi giải thuyết ấy, Bần-Đạo xin giảng thuyết duy-tâm và duy-vật. Nếu không thấu hiểu hai thuyết ấy, thì không hiểu thuyết đại-đồng. Bần-Đạo đã giảng về Tam-Bửu tức là ba cơ-quan tạo nên con người: Một là Tinh, hai là Khí. Ba là thần.

Tinh là gì ? Tinh là con người hửu-hình tức là xác thịt ta.
Khí là gì ? Khí là trí não của chúng ta.
Thần là gì ? thần là linh-hồn của chúng ta, Đức Chí-Tôn gọi là chơn-linh.

Ba mốn báu ấy tương-liên với nhau, bởi vì mỗi Bửu có Thể-pháp riêng, mà ba xác ấy hiệp lại mới tạo thành hình-ảnh con người.

Bây giờ phân ra : Tinh là Vật, tức nhiên là con vật là thú, như các con thú khác, nghĩa là hình xác đứng về hàng phẩm thú. Khí là trí-não ta. Thần là chơn-linh sản xuất nơi Chí-Tôn. Ba cơ-quan tương-liên nhau, có khi làm trung-gian. Khí là trí-não ta, nó đáo đến địa giới hiệp cùng chơn-linh cho huệ trí. Trái lại, nếu nó không tương liên với linh-hồn đặng thì nó lại tương-liên với xác thịt, nghĩa là nhập vào giác tánh của con người. Giác tánh là gì? Giác tánh là trí não thô-sơ, nó chỉ biết sống như con vật. Tỉ như con thú kia mới sanh ra chưa biết gì mà đã tìm vú mẹ, đặng bảo trọng sanh mạng của mình . Luật bảo-sanh biểu nó tìm bao-nhiêu đó để sống mà thôi. Ba món báu ấy tương-liên với cả càn-khôn vũ-trụ, Thần tương-liên với Phật tức là Chí-Tôn, Khí tương-liên với Pháp, còn Tinh tương-liên với Tăng tức là với vật loại.

Aáy vậy duy-vật là xu-hướng theo Tinh, còn duy-tâm tức là thuyết hửu-thần tương-quan với Phật là Chí-Tôn . Bình thường các tôn-giáo, đặt ra tên nầy, danh nọ đủ thứ, chí lý là tìm Đấng tạo sanh vạn-vật , lấy hình của Người mà tạo ra linh-quang của loài người tức là cha linh-quang của chúng ta, hay là Cha của vạn loại đó vậy . Bởi vậy, các Tôn-giáo , nhứt là Thiên-Chúa-giáo nói : Con người là Thiên-thần bị hảm tu,ø bởi chơn-linh của chúng ta với Thiên-thần đồng chất với Chí-Tôn . Mang lấy xác thịt nầy tức là ở trong cái khám vật-loại. Còn Phật-giáo cho ta hiểu ba ba báu ấy chẳng khác nào như người cỡi ngự với con ngựa . Con ngựa ấy là con kỵ vật tức là Tinh, Pháp là dây cương con ngựa , mà trọng-yếu hơn hết là đồ bắt kế con ngụa là hàm thiết , chưn-đưng kềm con ngựa chạy ngay con đường mình muốn tức là Tinh. Người cỡi ngựa là chơn-linh ta , nghĩa là Thần , Thần là hình ảnh của Chí-Tôn tạo cho ta, vì cớ con người có cao-vọng chưa đạt được thì cao-trọng , chưa đắc huệ-trí mà tưởng mình là Ông Trời con, nên luôn luôn muốn làm Ông Trời hơn, hết. Tại sao vậy? Có khó gì đâu mà không hiểu: Đứa học trò ngồi trong lớp thấy ông quan vô , có kỉnh sợ chi đâu , mà tự nói thầm rằng : ông làm quan được trước, tôi cũng làm quan được, trừ khi nào ném sách vở ra chăn trâu , thì mới hết phương làm được.

Chơn-linh biết mình muốn tu hầu làm Thần, Thánh, Tiên, Phật cũng có thể làm băng được Chí-Tôn mà chớ, bởi vì phẩm-vị Ngài đã dành để sẵn cho các con cái Ngài, nếu ngưòi làm được như Ngài vậy. Bởi vậy dầu chưa làm được ra gì, đã biết mình là Trời tại thế. Có câu chuyện tức cười, bằng cớ hiển-nhiên như Đức Trạng-Trình là Nguyễn-Bỉnh-Khiêm buổi nọ hồi còn bé đi học, có Quan Huyện đến xét trường hay thăm trường chi đó, nghe noi Ngài nổi danh thần-đồng , khi thấy Ngài nhỏ người, thân không cao lớn hơn ai, lại bận áo rộng xùng xình, vì bận bính của ai đó, lết-bết dưới đất tức cười lắm nên ghẹo chơi. Ông Huyện ra một câu đối như vầy : Học-trò là học trò con, quần áo lon-xon là con học-trò. Ngài liền ứng thinh trả lời liền : Ông Huyện là Ông Huyện thằng, ăn nói lằng-xằng là thằng Ông Huyện. Ngài nói liền, thiên-tứ nhứt-định không chịu thua.

Aáy vậy duy-tâm thì sản-xuất thiên-tài, duy-vật thì sản xuất nhơn-tài. Để rồi sau Bần-Đạo sẽ thuyết ra thiên-tài và nhơn-tài một lần đặc-biệt . Nãy giờ Bần-Đạo đã mở đề cho hiểu xin nên nhớ và nghe giảng tiếp thuyết đại-đồng. Đại-đồng là hiệp một vật loại . Vậy đại-đồng tiến-hoá do căn-bản nơi đâu mà có ? Dám chắc hỏi Đại-đồng là gì ? Không ai giải-nghĩa được . Đại-đồng là đồng sanh tức-nhiên là chúng sanh đó vậy. Ai đã đồng sanh với ta là bạn là anh em của ta . Bởi các vật hửu-hình thọ quyền-năng vô-tận vô-biên của Chí-Tôn, đến thế-gian với một mạng sanh, tức là đồng-sanh dầu vật loại , côn-trùng, thảo-mộc, thú-cầm hiệp với loài người là chúng-sanh, tức nhiên là bạn đồng-sanh cả thảy , hể đồng-sanh ta phải nhìn nhau là anh em trong lòng Chí-Tôn mà sản-xuất, vì nhà Phật cấm chúng ta không đặng sát hại sanh-vật, vì là bạn đồng-sanh của chúng ta.

Vậy hai chữ Đại-đồng là gì ? Thật ý-nghĩa bạn đồâng-sanh, nhìn nhau hiệp một trong nguyên-căn gọi là Đại-đồng. Hỏi thuyết đại-đồng ngày nay xuất-hiện là tại sao? Chúng ta đoán dễ lắm. Cung-kỉnh, tôn-trọng, quý-hoá mạng sanh vạn-loại, loài người đứng phẩm tối cao tối trọng , thay thế hình ảnh Chí-Tôn có quyền-hành làm Chúa Đại-đồng. Loài ngưòi bị tàn-ác, chẳng những sát hai vạn-linh mà thôi , lại chém giết tranh ăn, tranh sống, lấy cường-lực đàn-áp làm căn-bản, dùng bạo tàn làm chúa thiên-ha. Cái thuyết duy-vật là trong khuôn-luật vật-hình nhứt-định, còn thuyết-duy-tâm chỉ có khuôn khổ thiên-nhiên , theo thuyết duy-vật nào là các cường-quốc trên khắp đị-cầu tìm đủ phương-châm luật-pháp, làm cho thiên-hạ hoá ra đại-đồng ấy là điều mơ-màng , vì không hề đạt vọng được . Chưa ai hiểu đặng một người tài-tình quán-chúng , trí-não cao sâu phải hạ mình làm người ngu dốt, Chưa có quyền-năng nào mà đem một đứa ngu dốt lên làm ông Tể-tướng triều-đình , Hàng-phẩm căn-mạng đều do Chí-Tôn sở định . Đã biết không ai ép buộc được , không khuôn luật nào biểu một vị đại văn-sĩ ăn mày ngoài chợ được.

Hể không có hình luật nào làm được , sửa được , thì thuyết đại-đồng thiên-hạ không thành tựu. Thuyết ấy kết liễu được là khi nào lấy thuyết hửu thần duy-tâm làm môi giới chung trong sự yêu-ái tôn-trọng nhau trong tình anh em đồng một căn-bản, một máu thịt, một chủng-tộc. Vì cớ các đấng giáng cơ bên Aâu-châu nói : Loài người sẽ đạt đén địa-vị tối-cao tối-trọng mà họ muốn đạt, là loài người sẽ có nòi-giống một quốc-gia , một Tôn-giáo, ngày giờ nào loài người đạt được ba điều ấy thì thế-giới đại-đồng kết-liễu thành tướng. Chí-Tôn đến với loài người , Ngự-Mã-quân của Ngài sợ-sệt Ngài xuống trần phải nguy-hiểm . Ngài đến tạo cho loài người một quốc-gia, một nòi-giống, một Tôn-giáo. Nhưng Ngự-Mã-Quân của Ngài không muốn cho Ngài đến, nên thay Ngài đến làm cho ba điều ấy thành tựu nên hình. Nếu ba điều ấy không thành , thì đại-đồng thế-giới là thuyết vẫn còn trong vòng mơ-mộng.

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 1070 | Tác giả: Đức Hộ Pháp