× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Hộ-Pháp, Quyển I


21.- Quyền-năng của Đức-Tin

Đền Thánh đêm 29 tháng 2 Nhuần năm Đinh-Hợi (1947)

Bần-Đạo giảng về quyền năng của Đức-Tin. Hôm nay vì có hàng Quân-Đội Võ-Chức nên Bần-Đạo cần giải rõ cái quyền-năng ấy cho toàn Đạo Nam, Nữ rõ.
Thời buổi nầy là thời buổi toàn con cái của Đức Chí-Tôn đưa tay lên cùng nhau nâng đở và vãn-hồi quốc-vận, nên Bần-Đạo giảng về cái quyền-năng của Đức-Tin, để cả thảy trụ tinh-thần cầu nguyện Đại Từ-Phụ ban ơn nền Chánh-đạo sớm được hoàn thành, hầu cứu vớt cả nòi giống-nòi thoát nạn tương tàn, tương sát.

Hoạn nạn nên để trọn đức tin nơi Người, thì mới mong nền Đạo mau thành chơn-tướng. Đức Chí-Tôn tạo cơ quan cứu sanh nầy mà gặp phải những điều trắc trở, nguy hại không sớm giải quyết được, là bởi toàn thể quốc dân ta không biết cầu nguyện nơi Người. Bần-Đạo lập lại lời nói của Đức Chúa Jesus nói cùng Môn-Đồ của Người rằng: "Hởi các Môn-Đồ. Đức Chúa Cha ta trên trời dạy rằng: Nếu toàn thể các ngươi có một cái Đức-Tin bằng hột mè thì nó cũng đủ sức xô ngã núi, nó đi không gì ngăn cản nổi".

Aáy là Ngài nói cái Đức-tin bằng hột mè mà toàn thể quốc-dân đều có, thì đâu có phải chịu cảnh trạng thương tâm thế nầy.

Hại thay ! Dân 25 triệu, đã tự xưng là con Rồng Cháu Tiên, tự biết giống nòi do một căn-nguyên chí Thánh cao-trọng, có máu Tiên-Rồng, mà cái đức tin lại không bằng hôït mè hay sao? Nếu mỗi người Việt-Nam ta đều có một cái đức tin bằng hột mè mà thôi, cũng đủ dời non vét bể được.

Bần-Đạo nói thật, buổi Chí-Tôn đến tạo nền đạo cho nòi giống Rồng Tiên nầy, chính Ngài cầm cơ đi đến các Tỉnh, kêu từ nhà gọi từ đứa con, cho không biết bao nhiêu bài thuyết dạy, tạo thành một nền Tôn-Giáo Cao-Đài, Bần -Đạo tưởng chưa có người nào đem cả tinh-thần, tâm đức mà thi-ân cho ai dường ấy. Đức Chí-Tôn đến đôï rỗi, lập giáo rồi lại bắt Minh-thệ.

Hỏi tại sao Ngài lại bắt Minh-thệ buộc con cái phải hiệp đồng cùng nhau. Mỗi người có một chút Đức-tin, Thầy bảo qui đức-tin ấy lại, phải có tâm đức tin-tưởng yêu ái lẫn nhau. Phải nhìn nhận có thầy, có đức-tin nơi Thầy.

Hại thay ! Có nhiều đứa con của Ngài cũng nghe, cũng tìm Đạo, cũng thọ giáo, cũng Minh-thệ đủ phép tắc. Biết bao nhiêu, khi mới đến cùng Thầy, quì dưới chơn Thầy mà hể ra khỏi chơn Ngài rồi thì lại phản phúc Ngài và con cái của Ngài.

Bần-Đạo định quyết rằng; cái tai nạn của giống dân Việt-Nam đến cảnh tưởng nầy chúng ta phải nhìn nhận tội chúng ta vì thiếu đức-tin nơi Ngài mà ra vậy.

Phải chi trước kia biết nhìn nhận Đấng đến diù-dắt ân-ái nâng đỡ, để đức-tin nơi Người, nghe theo Người thì cái nạn đổ máu tương tàn, tương-sát giống nòi không hề có đặng.

Cái hại về sự lưu huyết nầy Bần-Đạo xin nói là cái tội bất tín-nhiệm cùng Đại-Từ-Phụ đó vậy. Ôi! Nếu Bần-Đạo tả hết cái tình cảnh của Đạo trót hai mươi năm nay, thì mới biết cái năng-lực của Đức-Tin nó mạnh đến bực nào. Từ khi Bần-Đạo đến đây, ai xô cũng không ngã, đuỗi cũng không đi, dầu còn dầu mất, dầu nên hư, Đức Chí-Tôn bảo Bần-Đạo ngồi nơi đây, ở nơi đây, dầu cho vì mạng lịnh ấy mà mảnh thân nầy có phải tiêu diệt để bảo trọng nền Chánh-Đạo, thì Bần-Đạo cũng không bước ra khỏi đây một bước. Nếu Bần-Đạo quí trọng sanh mạng nầy, thì Bần Đạo có đủ thì giờ để trốn tránh. Biết bao nhiêu bạn, khuyên lơn Bần-Đạo trốn đi. Bần-Đạo trốn được, tránh được mà Bần-Đạo không khi nào chịu vậy. Đức Chí-Tôn bảo ở, dầu sống chết ngồi nơi đây ôm chân Ngài mà thôi. Bần-Đạo chỉ để lời cầu-nguyện cả thi-hài và tâm-hồn làm tế vật cho Đạo được thành tượng mà thôi. Bần-Đạo chỉ xin có bấy nhiêu mà chưa chắc đã xin được, vì phải toàn thể con cái Đức Chí-Tôn quy tụ đức tin lại thành một cái năng lực giúp chúng ta thắng nổi quỉ quyền và các cường-lực đàn áp tiêu-diệt Đạo.

Chúng ta bảo-trọng được nền Đạo, do cái năng-lực của đức tin ấy. Chúng ta qui đức tin lại bảo-trọng cơ Đạo thì thoát được cái nạn tương-tàn, tương-sát máu đổ thịt rơi.

Nếu toàn Đạo nam nữ nhìn Đức Chí-Tôn lập đặng cái quyền-năng ấy, chúng ta nương lấy nó mạnh-mẽ, cầu-nguyện đồng-tâm một ngày, một giờ thử coi Đức Chí-Tôn có giải thoát cho chúng ta không ?

Từ khi Bần-Đạo về quy-tụ các con cái của Ngài, thì Bần-Đạo đã giải-kiết cho Đạo nhiều rồi. Chúng ta cầu nguyện thêm và lo tròn phận sự phú thác thì ngày đoạt vọng không lâu, và chúng ta sẽ thấy có huyền-diệu hay không về quyền năng ấy.

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 526 | Tác giả: Đức Hộ Pháp