× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Hộ-Pháp, Quyển I


18.- Tinh, Khí, Thần

Đêm rằm tháng 2 năm đinh-Hợi ( 1947 ) tại Đền-Thánh

Phàm con người có ba báu: Tinh là xác thân của cha mẹ sanh ra, liên quan với xác thân là hơi (corps astral), nó tiếp xúc liên quan bảo trọng sự sống. Sự sống là nuôi nấng lấy hình hài chúng ta bằng sanh quang do nơi Phật-Mẫu tạo mà có, liên quan với linh hồn ta là của Chí-Tôn ban cho mà cớ. Ba thành một, một thành ba gọi là Tam-Bửu: Tinh, Khí, Thần.
Chí Tôn lại chọn lựa vật quí báu là Bông (tinh) Rượu (khí), Trà (Thần) là ý-nghĩa Ngài muốn đòi hỏi con cái của Ngài những món quí mà ta có để sống ấy hiến cho Ngài, tức là Ngài muốn toàn con cái của Ngài sống mãi với Ngài đó vậy.

Muốn cho khỏi phụ lòng Chí-Tôn thì ta phải đào luyện cho đệ nhị xác thân ấy đặng tinh-khiết nhẹ nhàng. Muốn được vậy; ta chỉ có hai điều là phải trai-giới: chỉnh tu cho-cái đệ nhị xác thân được tráng-kiện hoạt-bác, tùng khuông-viên thiện-đức. Đệ nhị xác thân ta khi còn sống ở quanh mình ta, bảo hộ về sanh-quang tiếp với đệ tam xác thân là linh-hồn. Khi lìa khỏi xác thúi hôi hửu hoại thì nó trực tiếp ngay với linh-hồn nếu nó được thanh-khiết. Bằng nó nghiệt ác thì nó phải dính lúi với cái xác thúi hôi nầy mà phải chiụ lìa xa cái linh hồn thì thần tử sẻ rước đi mà phải đoạ là vậy. Bởi cớ Chí-Tôn ban cho ta cái Bí-Pháp (phép xác) cắt đứt dây oan nghiệt cho nó rời hẳn với đệ nhứt xác thân được khinh phù nhập một với linh-hồn tức là hằng sống vậy.

Loài người quá xảo quyệt khôn khéo tiềm tàng sự sung sướng xác thịt nầy, tại do đó mà gây nên biết bao nhiêu thần sầu quỉ khóc, chiến-tranh không ngớt, là do nơi lòng tham lam tiến triển văn-minh, cơ khí tối-tân như là bom nguyên-tử để giết người. Hiện tại nơi Mỹ-Châu, Cổ-Tàng viện của họ có đến 200 triệu quyển sách. Cứ đổ đồng một ngày xem một quyển thì phải sống đến mấy đời mới đọc hết dược.

Chí-Tôn biết rõ loài người tiến-hoá tột bực mà tự đắc tự tôn, chỉ biết lo cho xác thịt mà thôi, không chuyên lo cho đếân nhị xác thân và tinh-thần, nên Chí-Tôn đến khai đạo là cố ý giáo hoá cho loài người biết rõ câu tội phước, giồi luyện cho con người tận thiện đến hiệp cùng Ngài. Nếu chúng ta biết được vậy thì toàn-thể thế-giới nầy những điều tinh-ma quỉ quái sẽ tiêu diệt, thần tử không hề đến đó được.

Nếu ta thấy được cõi Hư-Linh kia, cái tinh của vạn loại bị giết một cách tàn nhẩn, bởi loài người kết oán thù thâm với nó, chực chờ thù ghét, vì vậy mà có vay trả luân hồi mãi mãi đoạ đày, bất năng thoát tục.

Mong sao chúng ta từ đây phải biết trọng lấy lẽ ấy mà luyện đệ nhị xác thân cho đủ đầy sự tinh khiết, là phải thương loài vật, phải thương tất cả để chấm dứt cái oan nghiệt ấy mà truyền bá cái hườn thuốc linh-đơn nầy là đạo đức của Chí Tôn, để cứu vớt quần sanh thoát vòng đoạ lạc hoàn toàn.

Cả thế-giới nầy biết được và thì chắc-chắn không còn cảnh thảm khổ nầy tái diển lại nữa. Loài người do một nguyên căn mà thôi, bởi do tâm lý và tập quán của các nước, của các sắc dân, vì cái khác ấy mà chia thôi nhau, nghịch lẫn nhau, thù địch nhau, mà tranh đấu đất không ngừng.

Vậy Thánh Ý của Chí-Tôn khai mở Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, Tam Giáo Qui-Nguyên, Ngũ-Chi Phục-Nhứt là muốn dung hoà tâm lý toàn cả con caí của Người để cứu vãn trên 92 ức nguyên nhân, vì thế mà bị sa đoạ nơi đây. Chí-Tôn đã đại-từ đại-bi chỉ rõ căn nguyên và ban ơn cho ta, dạy dỗ cho ta để đạt ngôi vị là phải trau luyện cho tinh hiệp với khí, tinh khí hườn thần là cơ huyền-bí để mà đắc Đạo vậy.

Trong giá của Tam-Bửu mà Chí-Tôn ưa chuộng để dâng Đại lễ cho Ngài là nguyên-nhân chấm dứt cái hoạ tranh thủ mà gây nên trường oan nghiệt cho toàn thế-giới.

Ấy vậy, muốn duy trì sự hoà hiệp đại đồng nầy cũng do nơi gốc Bí-Pháp đó mà thôi, dầu triết-lý thâm-uyên đạo-đức mà tôn-giáo nào cũng không qua lẽ ấy; mà nếu không đạt được thì toàn lẽ ấy là đệ nhị xác thân của toàn thể ô trượt tội tình, thì thế-giới sẽ điêu tàn tiêu diệt mà chớ.

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 965 | Tác giả: Đức Hộ Pháp