× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Giáo Lý

Giảng Đạo Chơn Ngôn


34. Giảng-đài Tòa-Thánh

Chức-Sắc Thiên-phong Thuyết Ðạo trên giảng đài Tòa-Thánh, trải qua mười lăm năm giải thích đủ các đề-tài nào là đạo-đức nhơn nghĩa, từ-bi, bác-ái, chánh-trực, công-bình, thương-yêu, liên-lạc, thuận-hòa, khiêm-cung, nhẫn-nại, vân vân.

Kể ra phương châm giáo-hóa cũng đầy-đủ lắm rồi. Nhưng tiếc vì chư đạo-hữu thật hành chưa được châu đáo theo các đề-mục kể trên.

Hôm nay xin ôn lại hai điều cần:

Một là: Ngôn cố hành.

Hai là: Hành cố ngôn.

Lời nói phải đoái lại việc làm, mà việc làm cho đúng lời nói.

Ví-dụ: nói tôi là người tu, thì phải làm thế nào cho ra vẻ người hiền-lương đạo-đức, ngôn từ hòa-nhã, hạnh-kiểm trang hoàng, đủ tư-cách là người ở trong nền Tôn-giáo, mới xứng đáng gương mẫu cho đàn hậu tấn noi theo.

Nếu nói rằng: tôi là người tu, mà còn tranh danh vụ lợi xu-hướng theo thói thường tình, không chừa bỏ tánh tham, sân, si, cử chỉ thắc-mắc, khó-khăn thiếu lòng bác-ái công-bình thì trái ngược với bổn phận của người tu, ấy là việc làm không y theo lời nói, thì tự nhiên mất cả uy-tín làm cho người đời khinh bỉ cười chê.

Nên giữ lời nói với việc làm phải phù hạp cùng nhau, mới có đủ tư-cách làm người cao thượng.

Hiện nay có một ít người cũng tự xưng là tín-đồ trong Ðạo Cao-Ðài, mà sở-hành chẳng noi theo Thánh-giáo của Ðức CHÍ-TÔN, không giữ theo luật-pháp chơn-truyền của Ðại-Ðạo, ấy là nói một đường mà làm một ngã, không nhớ khi quì trước Thiên-Bàn lập thệ rằng: Hiệp đồng chư môn-đệ, gìn luật-lệ Cao-Ðài, như sau có lòng hai thì Thiên tru Ðịa lục.

Chư Ðạo-hữu nên ôn lại sở-hành của mình có giữ theo luật-lệ của Ðạo hay không? Xin ghi nhớ đại-cương trong Tân-Luật dạy: những người nhập-môn phải ăn chay mỗi tháng sáu ngày là bực chót.

Còn lễ sóc vọng mỗi tháng hai kỳ ngoại trừ khi có bận việc hoặc là đau ốm thì được chế giảm như thế chẳng phải khó-khăn gì mà làm không đặng.

Nếu chẳng thật-hành cho trọn lời minh-thệ, thì tức nhiên là kẻ giả dối với Ðức CHÍ-TÔN, kết cuộc phải chịu luật Thiên-điều trừng-trị, chừng ấy dầu có ăn-năn hối-hận thì đã muộn rồi, đáng tiếc cho một kiếp sanh làm người hữu duyên ngộ Ðạo, mà không được chung hưởng ân huệ của Trời Phật ban cho, là tại bởi sở-hành chẳng y theo lời nói.

Tóm lại: Chư Ðạo-hữu bất luận làm những việc gì cần phải suy-xét, coi có y theo Chánh-giáo của CHÍ-TÔN và luật-pháp chơn-truyền của Ðạo hay không, nếu nhận thấy sở-hành của mình còn sai suyển, thì nên sửa cải liền, đừng để cho người chỉ trích mà phải chạm lòng tự-ái, có khi nảy sanh câu chuyện không hay.

Nhứt là lời nói đối với việc làm phải tương-liên mật thiết cùng nhau thì mọi sự được thành công kết quả khỏi mang câu: Năng thuyết bất năng hành./.

CHUNG


GIẢNG ĐẠO CHƠN NGÔN
Soạn giả THÁI ĐẾN THANH
Ấn hành năm Tân Hợi 1971

In tại nhà in LÊ THÀNH - LONG HOA TÂY NINH
Chủ nhân NGUYỄN THỊ Ý


 

 

 



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 649