× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Giáo Lý

Giảng Đạo Chơn Ngôn


21. Diệt tận phàm tâm

Giáo-lý của nhà Phật, cần yếu là diệt tận phàm tâm tham, sân, si. Người tu hành đạo-đức mà còn tích trữ lòng tham, thì không khi nào siêu phàm đạt Ðạo.

Bổn-phận của người tu là xả thân cầu đạo, xả phú cầu bần, chưa từng thấy một vị Phật nào mà còn tham lam của thế-gian. Người đời vì tham quyền lợi mà giết hại lẫn nhau, gây thù kết oán cũng vì tham....

Sân là giận hờn gây-gổ cải-cọ, tánh tình nhỏ mọn, thắc-mắc khó khăn, độ-lượng hẹp hòi, thiếu lòng từ-bi bác-ái thì mất đức-hạnh người tu, tự nhiên phải lánh xa cửa Phật.

Con người vì tánh sân mà xảy ra lắm điều oan-nghiệt có khi dứt tình thân-ái nghĩa-nhơn cũng vì sân.

Si là mê-tín dị đoan, đụng đâu nghe đó, không phân biệt đường chánh lẽ tà, nên phải lầm vào Bàn-môn Tả-đạo không thoát khỏi bến mê.

Ðạo-đức tinh thần là phương thức tỉnh nhơn-sanh, người tu-hành mà không phát huệ-tâm, thì cũng khó mong thành chánh quả.

Giáo-lý của nhà Phật, thì người tu cần phải diệt tận phàm tâm, tức là trừ bỏ tánh tham, sân, si, thì mới có thể siêu phàm đắc đạo.

"Nhơn dục tịnh tận, Thiên-lý lưu hành". Lòng dục vọng của con người lặng-lẽ, thì đường Thiên-lý phát khởi quang minh.

Con người giữ được Thánh-tâm cho thanh tịnh mới rõ biết đường Thiên-lý, thì phàm-tâm nhơn dục không nảy sanh. "Tịnh tịnh thường lạc cố viết Niết-Bàn". Thánh-tâm thanh tịnh an vui, thì gọi là cảnh Niết-Bàn Cực-Lạc.



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 647