Đầy khắp trong vũ trụ bao la không có nơi nào không có sự sống, dầu đó là hiện
tượng hóa thạch sâu dưới lòng đất phải mất nhiều năm mới hình thành được một
viên sỏi hay là sự tử sanh ngắn ngủi của những loài vi khuẩn cực kỳ bé nhỏ, phải
dùng đến kính hiển vi phóng đại mới thấy được hay là sự vận hành của tinh đẩu
thật diễm lệ biết tuân theo một trật tự của quỹ đạo không gian.
Nếu nhìn về phương diện một khoảng không gian nhỏ bé ước ngừng một mét khối,
nơi đó thân con người đang chiếm ngụ thì con người là một tổng thể của 3 phần
lồng vào nhau trong khoảng không gian ấy.
· Một xác thân phàm tục là thân thể.
· Một xác thân thiêng liêng là Chơn
Thần.
· Một sự sáng, linh hiển là Chơn Linh.
Nếu nhìn từ phương diện yếu tố gì cấu tạo nên con người, thì con người là một
tổng thể gồm có :
· Một khối thể đặc và lỏng gồm thịt, xương, da, tóc, máu huyết gọi là TINH.
· Một khối sanh lực làm tay chân biết cử động, đi đứng, nói năng được gọi là
KHÍ.
· Một sự sáng suốt khôn ngoan của trí não biết sáng tạo, cải biến môi trường
để gìn giữ mạng sống, gọi là THẦN.
Ấy vậy :
Thân là TINH.
Lực là KHÍ.
Trí là THẦN.
Nói rõ ra, sanh lực làm cho thân thể con người sống là một khối điễn lực
nghĩa là tác động của trí não.
Thần là gốc, vô hình vô ảnh. Trí là ngọn, biểu hiện của Thần, trí hoạt động
hiện ra điễn lực, điễn lực làm thân thể cử động nghĩa là sống. Vì vậy, Tam Bửu
con người có thể diễn tả như sau :
· TINH là thân thể.
· KHÍ là điễn lực nghĩa là trí lự.
· THẦN là
linh hồn.
Ba món báu ấy hòa hợp cùng nhau thì thuận với lý thiên nhiên. Sự phát triển
của con người được điều hòa về cả ba phương diện : Thể chất, Tình cảm và Trí
Tuệ.