Biểu tượng thờ phượng trong Đạo Cao Đài là Thiên Nhãn, ý nghĩa tóm tắt trong lời
dạy của Đức Chí Tôn như sau :
Nhãn thị chủ tâm.
Lưỡng quang chủ tể.
Quang thị thần.
Thần thị
Thiên.
Thiên giã ngã giã.
Mỗi con người đều có một Chơn linh theo gìn giữ chơn mạng sanh tồn, người đời
thường gọi lộn lương tâm cũng là đó. Tâm của con người vốn không hình ảnh nhưng
qua ánh mắt người ta có thể đoán biết được tâm trạng của kẻ ấy ra sao. Những
điều sâu kín trong tinh thần có thể che giấu, ngụy trang được bằng những cử chỉ
lời nói không thật, nhưng ánh mắt là một biểu lộ nội tâm không sao che giấu
được.Vì vậy nên nói rằng :
"Nhãn thị chủ tâm."
Hai lằn yến sáng tức là thị giác của hai con
mắt là chính vì nó giúp cho tinh thần con người thấy biết được thế giới ngoại
cảnh.
"Lưỡng quang chủ tể." Và cái thấy tức sự sáng ấy gọi là Thần.
" Quang thị Thần." Thần là Trời, Trời là ta vậy.
" Thần thị Thiên, Thiên giã Ngã giã." Vì vậy có thể kết luận rằng :
Thờ Thiên Nhãn là thờ Trời vậy.
Ý nghĩa thứ hai : " Thần cư tại nhãn." Tóm tắt trong lời dạy của Đức
Chí Tôn có liên quan đến việc công phu luyện Đạo :
" Thần là khiếm khuyết của cơ mầu nhiệm từ ngày Đạo bị bế. Lập Tam Kỳ Phổ
Độ nầy, duy Thầy cho Thần hiệp Tinh Khí đặng hiệp đủ Tam Bửu là cơ mầu nhiệm
siêu phàm nhập Thánh.
Thầy đến đặng huờn nguyên Chơn Thần cho các con đắc Đạo.
Con hiểu Thần cư tại nhãn, bố trí cho chư đạo hữu con hiểu rõ. Nguồn cội Tiên
Phật do yếu nhiệm là tại đó." ( TNHT. TG 25-2-1926 )