× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Trang chủ » Phật giáo » Kinh điển

Kinh Đại Phương Quảng Tổng Trì Bảo Quang Minh



Quyển thứ hai

Lúc ấy Ngài Pháp Huệ Bồ Tát Ma Ha Tát vì các Bồ Tát mà nói về thập trụ pháp của các Bồ Tát rồi, liền lúc ấy nhờ thần lực Phật mà mỗi mỗi phương trong 10.000 nước Phật cho đến các thế giới nhỏ, mỗi mỗi nước Phật như thế mặt đất có 6 điệu chấn động. Đó là: động biến động, đẳng biến động, chấn biến chấn, đẳng biến chấn, kích biến kích, đẳng biến kích và liên tục biến động với những âm thanh khác khởi dậy v.v... Đó là do thần lực của Phật mà có. Lại cũng có mưa nhiều loại hoa trời, nhiều loại hương trời, nhiều loại hương tẩm bột, nhiều loại tóc trời, nhiều loại hương gỗ quý từ trời; nhiều loại thiên y, nhiều loại bảo cái từ trời, nhiều loại hoa sen quý từ trời, nhiều loại anh lạc từ trời, nhiều loại mây quý từ trời... như thế đó... nhiều loại mây khác nhau để cúng dường, chung quanh biến thành mưa. Lại cũng có nhiều loại âm nhạc vi diệu từ trời, từ trên không trung không đánh tự kêu, vang ra âm thanh lớn, ánh sáng vi diệu chiếu khắp bốn châu, cho đến núi Diệu Cao, Thiết Vi cũng đều trùm khắp mười phương để cúng dường. Lúc ấy Ngài Pháp Huệ Bồ Tát cùng trong lúc ấy ở mười phương thế giới đồng thời cũng nói về thập trụ pháp. Cho đến câu văn lời nói ý nghĩa chẳng tăng chẳng giảm đều đồng một nghĩa. Điều nầy cũng do uy thần của Phật mà có, phóng ra mỗi mỗi 10.000 quốc độ Phật trong vi trần thế giới, mỗi mỗi trong 10.000 quốc độ Phật đều có Bồ Tát số nhiều như vi trần. Các vị từ mười phương vân tập đến hỏi Pháp Huệ Bồ Tát rằng:

Nầy Phật Tử! Lành thay! Lành thay Phật Tử! Như ta nói Bồ Tát thập trụ pháp. Phật Tử! Cùng với tên ta và cùng nói pháp như ta và tất cả như thế tất cả đều cùng một tên là Pháp Huệ Bồ Tát. Từ đây 10 phương Như Lai tất cả đều đến chốn nầy. Các bánh xe pháp của thế giới cũng do uy đức của Phật mà chuyển pháp luân đến tất cả các nơi. Như thế đó, tất cả các tánh, tướng, lời nói, câu văn, ý nghĩ đều không tăng chẳng giảm. Nầy Phật Tử! Liền lúc ấy do uy đức của Phật mà tất cả đều thấy các Bồ Tát đều đến nơi đây giống như ta đang đến thế giới nầy. Cũng như thế đó tất cả mười phương thế giới quốc độ Phật tất cả 4 châu núi Diệu Cao nơi cung trời Đế Thích, ở mười ngàn quốc độ Phật có vô số Bồ Tát đồng đến để vân tập. Lúc ấy Ngài Pháp Huệ Bồ Tát thừa Phật oai lực quán sát mười phương pháp giới chúng sanh đều câu hội; nên muốn tuyên lại nghĩa nầy mà nói kệ rằng:

Thấy chư Như Lai trí thanh tịnh

Nguy nguy biến hóa lực như thế

Mười lực công đức đều trang nghiêm

Cho nên do đấy phát bồ đề

Thấy đây nhiều loại thần thông lớn

Thuyết pháp lợi ích cho chúng sanh

Lại thấy luân hồi các khổ não

Cho nên phát tâm bồ đề vậy

Do vậy Phổ Hiền trước Như Lai

Được nghe tất cả biển công đức

Giống như hư không chẳng có tướng

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Tất cả nơi đây và chỗ kia

Tất cả tánh hạnh đều rõ ràng

Mỗi mỗi sai biệt tánh mong cầu

Vì vậy cho nên phát bồ đề

Cho nên quá khứ và hiện tại

Nhẫn đến vị lai các lành dữ

Vì cầu trí nầy tu thiện pháp

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Thiền định giải thoát và tam muội

Giữ cho thanh tịnh sinh tốt đẹp

Vì cầu trí tuệ sinh cung kính

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Hay biến thế gian các căn bản

Như như thanh tịnh đều giống vậy

Vì cầu trí nầy học nơi kia

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Bồ Đề giải thoát khắp thế gian

Trong ấy có được nhiều loại ý

Vì cầu trí tuệ chẳng lần đếm

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Nhiều loại chẳng kể trong tam giới

Trong ấy lại có nhiều thế giới

Giới là tự tánh cầu trí huệ

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Biến hóa tất cả cầu pháp nầy

Như thế nương vào được an lạc

Tự tánh chơn thật biết rõ ràng

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Tất cả mỗi mỗi mà sanh ra

Do như chúng sanh từ đất có

Vô số mắt tuệ cũng cầu thế

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Quá khứ hiện tại và vị lai

Nếu hiểu chúng sanh tánh tướng gì

Như vậy quá khứ việc đều biết

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Chứa nhóm chúng sanh đầy thế gian

Cho đến mỗi mỗi gần thân cận

Như vậy phiền não cũng nên biết

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Ba cõi trí huệ cũng nên biết

Vô tận pháp môn nên giãi bày

Vì cầu như vậy trí chơn thật

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Tất cả các pháp chẳng y cứ

Bổn tánh vốn không chẳng dính mắc

Vì cầu thắng nghĩa nên phải biết

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Hay chuyển vi trần các nước Phật

Làm cho sông biển cũng thấm nhuần

Vì cầu Như Lai trí tuệ nầy

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Lại phóng ánh sáng chiếu mười phương

Mỗi mỗi ánh sáng từ miệng ra

Vì cầu trí kia có ánh sáng

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Bất khả tư nghì nhiều loại khác

Thức ăn đồ uống đều cung cấp

Ta nguyện đầy đủ như trí ấy

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Tất cả chúng sanh và nước Phật

Hay làm xa rời việc giết hại

Vì cầu pháp nầy được bền lâu

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Giả sử biển lớn trong nước ấy

Một lông trôi nổi cũng phải biết

Như vậy trí tuệ cũng muốn cầu

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Mười phương cho đến mỗi quốc độ

Mỗi mỗi nước kia lớn nhỏ thảy

Như vậy trí tuệ phải hiểu hết

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Quá khứ nhẫn đến kiếp vị lai

Hiện tại tất cả các thế gian

Như vậy kiếp số phải biết rõ

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Ba đời tất cả các Như Lai

Cho đến Thanh Văn Bích Chi Phật

Pháp gì tự tánh phải hiểu rõ

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Vô lượng vô số các thế giới

Mảy lông trong ấy cũng phải rõ

Tánh của tự tánh phải nên biết

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Bất khả tư nghì cảnh giới khác

Mảy lông cũng phải nên biết rõ

Vì chỗ lớn nhỏ đều phải biết

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Vô lượng vô số các thế gian

Một khoảnh sát na nghe cùng khắp

Vì cầu trí tuệ nghe thanh tịnh

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Tất cả thế gian các ngôn ngữ

Một chữ diễn thuyết cũng chẳng thừa

Vì tánh chơn thật nên phải biết

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Vô số giáo hóa trong ba cõi

Tất cả chúng sanh đều vĩ đại

Vì cầu nói pháp lưỡi rộng lớn

Cho nên khởi phát tâm bồ đề

Như nói tất cả các nước Phật

Mỗi một sát na cũng phải thấy

Vì cầu thuyết pháp trí vô ngại

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Như Lai có cả những thế gian

Mỗi một sát na đều biến hiện

Như vậy Phật pháp hiểu chơn thật

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Vô số vi trần thế giới thảy

Đều cùng tự tánh mà phát sanh

Vì cầu như vậy những trí tuệ

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Quá khứ cho đến Phật tương lai

Lại nữa hiện tại các thế gian

Mỗi một sát na tâm nên biết

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Một câu nói pháp khó nghĩ bàn

Như vậy kiếp hết hoặc chẳng hết

Vì cầu như vậy ngôn ngữ nầy

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Tám phương tất cả các thế gian

Như vậy liên tục không gián đoạn

Vì tự tánh nầy tâm nên rõ

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Do nơi ba nghiệp thân miệng ý

Làm ra mười phương đủ các loại

Do đây phải hiểu ba cõi không

Cho nên khởi phát bồ đề tâm

Phát tâm bồ đề như thế rồi

Cần mẫn phụng sự các Đức Phật

Mười phương vô số kiếp làm hết

Cho nên tôn trọng tâm chẳng đổi

Cho đến thế gian một lòng thờ

Tám phương mỗi mỗi đều chu biến

Như vậy Phật kia cùng thuyết pháp

Mỗi mỗi tôn trọng tâm chẳng lùi

Nếu một Bồ Tát làm an lạc

Làm cho chúng sanh khỏi luân hồi

Nên làm thế gian tướng tròn đủ

Đây là cung kính tâm chẳng lui

Diệu pháp tối thượng tối hy hữu

Sâu xa khó giải lìa lời nói

Cùng các Bồ Tát mà tuyên dương

Vì kính tâm kia chẳng lùi sụt

Thế gian chẳng động và chỗ ở

Như vậy khó được thật hy hữu

Diễn thuyết thanh tịnh diệu pháp âm

Cho nên tâm nầy chẳng thối chuyển

Được sanh tất cả trong Như Lai

Vô ngã vô nhơn lìa kiêu mạng

Vì cầu pháp nầy nên hiện diện

Cho nên siêng năng chẳng lui sụt

Vô số vô lượng A Tăng Kỳ

Được các Như Lai Tam Ma Địa

Làm giống Bồ Tát như vậy làm

Cho nên siêng năng tâm chẳng sụt

Cho đến cứu cánh Tam Ma Địa

Siêu sanh bờ kia cũng nên biết

Như vậy nói pháp của chư Phật

Cho nên cung kính tâm chẳng lùi

Xa rời luân hồi trong ba cõi

Chuyển ư như vậy pháp luân lành

Hay vì thế gian chẳng gián đoạn

Bồ Tát phải nên nói như vậy

Tất cả thế gian đều khổ não

Như vậy ác trược trong tai nạn

Gần gũi tất cả các hữu tình

Cho nên Bồ Tát nên nói vậy

Bồ Tát đầu tiên nói pháp nầy

Nhơn đây phát khởi tâm bồ đề

Trì giới thuyết pháp không giới hạn

Cho nên tên gọi phát tâm trụ

Lúc ấy Bồ Tát ở nơi đất

Đầu tiên hàng phục tâm như thế

An lạc lợi ích nơi thế gian

Như Phật xa lìa già bệnh chết

Lòng tin nhớ nghĩ và tinh tấn

Huệ tâm nguyện tâm lẫn trì giới

Hộ pháp xa lìa chẳng đến đi

Quyết định hồi hướng các chúng sanh

Nếu trụ nơi ấy tâm như thế

Đọc tụng thọ trì kinh Đại Thừa

Xa rời ồn náo ở yên tịnh

Tìm cầu tất cả bạn lành thảy

Người lành gần gũi thuận trí thức

Siêng năng tìm kiếm người trí thật

Thông suốt tất cả những lời nói

Thắng nghĩa đế lý cũng như vậy

Khi hiểu Như Lai thắng nghĩa rồi

Lìa những điên đảo chẳng nghi hoặc

Như thế bình đẳng tự nhiên yên

Đây là Phật Tử nói pháp đúng

Chứng được trị trì cũng như thế

Lành hay quán sát các Bồ Tát

Diễn thuyết pháp lành cúng dường Phật

Cho nên Phật Tử cần phải học

Lại nữa Bồ Tát đệ tam trụ

Pháp Vương dạy dỗ cầu làm Phật

Nếu hiểu không, vô thường rốt ráo

Tất cả tự tánh chẳng đến đi

Các pháp vốn yên lìa tự tánh

Giải bày rõ ràng tâm quyết định

Ở đây tất cả chẳng nghi ngờ

Phật Tử hãy nên nói như vậy

Vì biết tất cả chỗ chúng sanh

Và mở tất cả các pháp giới

Như vậy thế giới phải nên biết

Cho nên có tên Tương Ưng hành

Đất đai lửa nước cùng hết thảy

Cho đến gió máy và hư không

Dục giới sắc giới vô sắc giới

Tất cả thế giới phải nên biết

Cho đến ở ngoài thế giới khác

Phải thấy tự tánh của pháp giới

Như vậy rộng tuyên trí huệ lớn

Dũng mãnh tinh tấn cầu trí Phật

Lúc ấy Bồ Tát sanh chỗ tốt

Xuất gia sanh ra nơi Như Lai

Hữu tánh vô tánh tâm quyết định

Sanh ra nơi ấy thường chánh kiến

Ở đây Bồ Tát không thối chuyển

Vì cầu Phật đạo tâm chẳng lùi

Tất cả các pháp hay tu tập

Quán cả chúng sanh đều tự tánh

Tội lỗi chúng sanh như bụi nhỏ

Xa rời luân hồi những quả báo

Phật Tử lành nên phân biệt sanh

Bồ Tát sẽ làm lìa già cả

Quá khứ hiện tại và vị lai

Tất cả huệ pháp nên hiểu rõ

Căn lành bạn hữu cùng sanh ra

Như Phật ra đời cũng vậy thôi

Tất cả Như Lai đều trang trọng

Vào đời ba cõi đều bình đẳng

Hãy làm như thế mà sanh ra

Vượt lên ba đời làm nhiều việc

Đây tên thứ tư Bồ Tát trụ

Hãy nên xưng tán hình thức nầy

Pháp nầy phải hay biết rõ ràng

Bồ Tát hiểu rõ sanh nơi ấy

Điều nầy sau xưng loại thứ năm

Tên gọi Phương Tiện Cụ Túc trụ

Nhiều loại phương tiện độ quần sanh

Cầu vui nghiệp phước nơi phương khác

Như thế mà làm phước lớn hơn

Làm cho chúng sanh được giải thoát

Tận tâm hồi hướng tất an ổn

Gần gũi mọi loài làm xa khổ

Thế gian gặp nạn liền cứu giúp

Nhiếp phục cho họ sinh hoan hỷ

Mỗi mỗi dẫn dắt các chúng sanh

Chứng đại Niết Bàn tâm tịch tịnh

Vô biên tất cả các thế gian

Như vậy vô lượng không tính đếm

Nhiều quá không thể tính đếm được

Chẳng tánh chẳng tướng chẳng cứu cánh

Đây là Bồ Tát đệ ngũ trụ

Đầy đủ phương tiện độ quần sanh

Phật kia như vậy sáng tròn đủ

Thị hiện tất cả các công đức

Vô biên tất cả những chúng sanh

Quán pháp tự tánh không mê hoặc

Lưới nghi có không đều rõ biết

Trên đời người trời đều bền chắc

Nương Phật nương Pháp trong Bồ Tát

Thường hành hạnh lành lìa các tướng

Như thế rộng lớn nhiều chúng sanh

Lắng nghe diễn thuyết pháp phương tiện

Phiền não chúng sanh làm thanh tịnh

Dễ độ khó độ đều điều phục

Pháp giới rộng nói và chỉ bày

Bồ Tát ba đời vui nghe giữ

Quán sát tất cả tâm không động

Như vậy siêng năng nơi Phật Pháp

Chẳng còn tánh tướng lẫn có không

Bản tánh lìa nhiễm ta cũng vậy

Hiểu biết tánh kiếp như mộng huyễn

Vì nghe như thế các pháp hay

Bất thoái Bồ Tát cũng như thế

Nơi Phật nơi Pháp trong Bồ Tát

Hãy xem hình thức chẳng có không

Bất thoái chẳng có cũng chẳng không

Sanh cùng chẳng sanh hết chẳng hết

Có tướng không tướng chẳng khác một

Nhiều loại chúng sanh cũng chỉ một

Thắng nghĩa đế lý lìa có không

Mỗi mỗi sai biệt đều trân quý

Bồ Tát nơi đây tâm chẳng thoái

Như vậy khác nhau qua hội họp

Mỗi mỗi cõi trời đều nghe thấy

Lại nữa Bồ Tát đồng chơn trụ

Thân khẩu ý nghiệp đều thanh tịnh

Đi làm Phật sự không dính mắc

Cho nên tùy ý mà được sanh

Đều vì chúng sanh mà thực hiện

Du hành ra đi từng đất nước

Trí huệ mau theo ý của mình

Mười phương siêng năng cung kính lễ

Bồ Tát nơi nầy tâm không hai

Nghe Phật diễn bày pháp vi diệu

Biết rằng nước khác đang giao động

Như vậy nên biết chẳng có thừa

Diễn thuyết đi đến các nước Phật

Sát na biến đổi A Tăng Kỳ

Tùy hỏi diễn thuyết vô số nghĩa

Tự tánh sai biệt tánh cũng vậy

Phương tiện âm thanh hay chiếu soi

Vô số nước Phật trong một niệm

Lại nói Bồ Tát Vương Tử Trụ

Mật hạnh chúng sanh khó đo lường

Phiền não chứng tiêu vọng tưởng hết

Sự lý tương ưng nói phương tiện

Nhiều loại vi diệu phải nên làm

Phân biệt thế gian nhiều đời kiếp

Chơn tục hai đế nên hiểu rõ

Đế cầu như vậy pháp vi diệu

Nếu hay phương tiện vào vương thành

Như vậy mà đi khắp đầy đủ

Đến đi tự tại chẳng khó khăn

Làm chủ vương thành hay chiếu rọi

Do như quán đảnh vua diệu pháp

Như vậy uy đức lực đầy đủ

Vào trong vương thành liền nói pháp

Cho nên đây gọi Vương Tử Trụ

Đây hay tùy thuận các chúng sanh

Như Phật giáo hóa cũng lại thế

Điều Ngự ra đời cũng giống vậy

Được Phật an ổn trụ vương tử

Phật Tử Bồ Tát quán đảnh trụ

Nơi nơi tối thượng hay lợi ích

Một lông giọt nước làm giới hạn

Suy nghĩ so sánh chẳng thể đo

Như vậy mà làm các pháp Phật

Do đây tất cả pháp vi trần

Chúng sanh khó lường cũng nên biết

Cho nên vô số hãy nên nói

Tất cả Như Lai và Bồ Tát

Cho đến quá khứ vị lai Phật

Nếu ở mười phương trong hiện tại

Cho đến Thanh Văn Bích Chi Phật

Từ đây phát sanh tâm bồ đề

Như vậy số nầy khó đo lường

Công đức số lượng cũng khó biết

Tối sơ một niệm tâm bồ đề

Như vậy thế giới độ quần sanh

Chẳng thể cao hơn qua khỏi kia

Lúc ấy Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát liền bảo Ngài Pháp Huệ Bồ Tát rằng: Nầy Thiện Nam Tử! Lành thay! Lành thay! Ta nay sẽ nói pháp môn "Bảo Quang Tổng Trì". Lại nữa Thiện Nam Tử! Nơi các chúng sanh sẽ được vui vẻ bất khả tư nghì với công đức chư Phật tất cả bằng trí tuệ. Nầy Thiện Nam Tử! Nếu có chúng sanh khi nghe được danh hiệu của Bảo Quang Tổng Trì liền thọ trì đọc tụng một lòng cung kính thâm sâu quyết định sẽ chứng thành Phật quả.

Lúc ấy Ngài Pháp Huệ Bồ Tát thưa: Thưa Ngài, so với tôi đây được Như Lai xoa đầu, có trí tuệ sâu dầy. Nếu có Thiện nam tử hay Thiện nữ nhơn nào đến được trong pháp hội nầy và nghe được pháp nầy hoặc có chúng sanh nào dùng tay để mang kinh nầy thì phải biết rằng những chúng sanh đó ở trong Phật pháp đều được Phật thọ ký.

Lúc ấy Ngài Trưởng Lão Xá Lợi Phất từ chỗ ngồi đứng dậy liền bạch Phật rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn! Chúng con nay cũng như những người mù từ xưa đến nay chưa từng thấy nghe chánh pháp như thế nầy. Ngài chẳng chê trách chúng con. Nếu có chúng sanh nào chẳng nghe được pháp nầy thì chúng sanh kia cũng giống như kẻ sanh ra bị mù.

Phật bảo: Trưởng Lão! Như thế đấy! Như thế đấy! Nay ta đang nói.

Ngài Xá Lợi Phất liền bạch Phật rằng: Kính mong Ngài nói pháp khó thể nghĩ bàn nầy.

Phật bảo: Nầy Xá Lợi Phất! Nay ta làm cho các vị Phạm Vương, Đế Thích, hộ thế chư thiên cùng đến nơi nầy. Như Lai liền bảo Ngài Xá Lợi Phất: Đây là tối vi diệu pháp gọi là Bảo Quang Tổng Trì vì chúng hội nơi đạo tràng nầy mà thuyết pháp.

Lúc ấy Ngài Tôn Giả Xá Lợi Phất thọ lãnh lời dạy của Đức Phật mà hỏi về kinh Bảo Quang Tổng Trì pháp môn nầy. Sau khi vâng mệnh các vị Phạm Vương, Đế Thích hộ thế chư thiên đến rồi hỏi lời rằng: Tại Bảo Quang đạo tràng nầy Phật chờ chúng tôi đến đồng thời để nghe và lãnh hội pháp nầy. Ngay lúc ấy Đức Như Lai liền nói pháp Bảo Quang Tổng Trì bất khả tư nghì nầy. Các ngươi nên vân tập nhanh lên, thật khó gặp gỡ, bỏ qua sẽ hối hận. Đây là tối thắng pháp bảo vậy. Thế gian khó được, thật là hy hữu. Lúc chư Thiên nghe kinh nầy rồi liền vận thần thông, chỉ trong chốc lát các Phạm Vương, Đế Thích, hộ thế thiên đều vân tập lại, đến với Thế Tôn, đi nhiễu về bên mặt ba vòng, chắp tay cung kính, đối trước Đức Phật, yêu cầu Thế Tôn, duy nguyện Như Lai, thương tưởng đến chúng con và đời sau các chúng sanh mà nói pháp môn Bảo Quang Tổng Trì nầy.

Lúc ấy Đức Phật yên lặng chẳng đáp.

Liền đó chư thiên Phạm Vương, Đế Thích, hộ thế thiên thưa thỉnh 3 lần ân cần cung kính nhưng Thế Tôn vẫn yên lặng. Lúc bấy giờ Tôn Giả Xá Lợi Phất bạch với Thế Tôn rằng: Duy nguyện Đức Như Lai! Hãy nói pháp Bảo Quang Tổng Trì.

Phật bảo: Lành thay! Theo lời thỉnh cầu ta nói. Lúc ấy từ miệng Đức Thế Tôn phóng ra nhiều loại âm thanh biến khắp 3.000 thế giới. Đồng thời nếu Thiện Nam Tử nào được nghe pháp Bảo Quang Tổng Trì nầy mà thỉnh Như Lai thì chúng sanh ấy đều chứng được Bất Thoái chuyển chứng đến A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề.

Lúc ấy Đức Thế Tôn lại bảo Ngài Tôn Giả Xá Lợi Phất rằng: Nầy Tôn Giả Xá Lợi Phất, hãy nên qua thỉnh Diệu Cát Tường Đồng Tử nói pháp nầy vậy. Diệu Cát Tường Đồng Tử đang ở tại xứ Phạt La ngồi dưới cây Bà La, đang thiền định tại đó, qua hơn trăm ngàn vạn không gian ánh sáng của trời trăng Ngài ở nơi lầu các đại trang nghiêm, các vị Phạm Vương, Đế Thích, Hộ Thế Thiên đang vây bọc chung quanh cung kính, toàn thân màu vàng, kiết tường trang nghiêm, hào quang chiếu dọi.

Lúc ấy Ngài Xá Lợi Phất phụng nghe lời Phật qua đến nơi Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử, đến liền bạch với Ngài Diệu Cát Tường rằng: Nầy Thiện Nam Tử! Như Lai thỉnh Ngài vì chúng con mà thuyết pháp môn Bảo Quang Tổng Trì.

Lúc ấy Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử đáp Ngài Xá Lợi Phật rằng: Ta đây làm sao so được với Như Lai.

Ngài Xá Lợi Phất thưa: Thưa Ngài! Trí huệ của Ngài cao xa, con không dám nói, cho nên con không dám bàn cãi cùng Ngài.

Ngài Diệu Cát Tường bảo: Hãy dừng lại Xá Lợi Phất! Ta thật ngu si; nhưng nếu muốn nghe, ta sẽ vì ông mà nói.

Ngài Xá Lợi Phất thưa: Bạch Ngài: Con nay vui nghe. Sau khi nói lời ấy rồi tức thời 3.000 Đại Thiên Thế Giới cho đến thanh tịnh thiên cung và các thiên chúng. Trên cõi A Ca Ni Sắc (Akanstha) dưới cho đến Tứ Thiên Vương chư thiên cùng các quyến thuộc vô số câu hội, Đại Dược Xoa cùng các Phạm Thiên Vương và Đế Thích, Hộ Thế Thiên cùng các Thiên nữ v.v... tất cả đều vui nghe pháp nầy nên đều vân tập. Cho đến các vị Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di cùng với 33 cõi trời như Dạ Ma Thiên, Đẩu Suất Đà Thiên, Hóa Lạc Thiên, Tha Hóa Tự Tại Thiên, Đại Phạm Thiên Vương, A Ca Nị Sắc Thiên cho đến các vị thiên chúng v.v... đều đến vân tập. Lại có các Đại Thanh văn chúng như: Tôn Giả Tu Bồ Đề, Tôn Giả Ma Ha Ca Diếp, Tôn Giả Đại Mục Kiền Liên, Tôn Giả Xá Lợi Phất, Tôn Giả Ma Ha Ca Chiên Diên, Tôn Giả A Nậu Lâu Đà, Tôn Giả Già Da Ca Diếp, Tôn Giả Ma Ha Câu Hi La, Tôn Giả Tổ Nô Phán Đà Ca, Tôn Giả Lợi Bàn Đà, Tôn Giả Y Vỉ Ca Diếp, Tôn Giả Điểu Ngư Mao Tố Ca Diếp, Tôn Giả Bố La Cách Mai Hằng La, Tôn Giả Lịch Nhiếp Ba, Tôn Giả A Nan Đà như vậy đó các Đại Thanh Văn cho đến Da Du Đà La cùng với 500 Tỳ Kheo Ni v.v... đều tập trung tại đây. Lại có Chuyển Luân Vương và các Tiểu Vương, Sát Đế Lợi Bà La Môn, Trưởng giả Cư sĩ cũng đều vân tập.

Lúc ấy Tôn Giả Xá Lợi Phất nhiễu Phật 3 vòng rồi nói lời rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn! Vì nhơn duyên gì mà ngày hôm nay tất cả đại chúng đều vân tập như thế, chúng con muốn biết.

Phật bảo Tôn Giả Xá Lợi Phất rằng: Đây là do uy đức của pháp Bảo Quang Tổng Trì vậy.

Ngài Xá Lợi Phất nói rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Pháp môn Bảo Quang Tổng Trì nầy nay chúng con đang muốn nghe.

Phật bảo: Nầy Xá Lợi Phất! Ngươi nên đến thỉnh Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử, Phổ Hiền Bồ Tát hai vị Đại Sĩ nầy sẽ vì ngươi mà nói.

Liền lúc ấy Ngài Tôn Giả Xá Lợi Phất bạch Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử rằng: Thiện Nam Tử! Hãy vì con mà nói vi diệu pháp bảo Bảo Quang Tam Ma Địa.

Ngài Diệu Cát Tường nói: Nầy Tôn Giả Xá Lợi Phất! Các người bây giờ đang muốn nghe pháp Bảo Quang Tổng Trì nầy phải không?

Ngài Xá Lợi Phất thưa: Nay có 4 chúng Phạm Vương, Đế Thích, Hộ Thế Chư Thiên vì nghe pháp nầy nên đã đến.

Lúc ấy Ngài Diệu Cát Tường liền cho Ngài Trưởng Lão Xá Lợi Phất biết như thế. Nầy Xá Lợi Phất! Pháp nầy mật yếu không thể thấy nghe, như huyễn như hóa. Vì sao phải nói và nói cho ai nghe?

Xá Lợi Phất thưa: Nầy Thiện Nam Tử! Ngài nay đang nói và con vui nghe.

Diệu Cát Tường hỏi Tôn Giả Xá Lợi Phất. Lời nói nầy được gọi là gì?

Đáp rằng: Diệu Cát Tường. Không làm không nói.

Diệu Cát Tường lại hỏi: Xá Lợi Phất nói không là thế nào?

Đáp rằng: Diệu Cát Tường. Không lìa lời nói.

Diệu Cát Tường nói: Tôn Giả Xá Lợi Phất! Nếu không nầy mà lìa lời nói thì ta sẽ nói gì? Tôn Giả Xá Lợi Phất: Tức tất cả pháp đều xa lìa lời nói. Nếu nói như thế, ai có thể nghe được?

Trưởng Lão Xá Lợi Phất thưa: Thiện Nam Tử! Tất cả các pháp đều lìa khỏi ngôn ngữ lời nói thảy, như thế mà nói. Cho nên nói không, vô tướng, vô nguyện, lìa thủ, lìa xả, chẳng khác, chẳng không, lại cũng chẳng không lìa hí luận, chẳng phải chẳng lìa hí luận.

Lúc ấy Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử nói với Tôn Giả Xá Lợi Phất như thế, các Đại Bồ Tát và Phạm Vương, Đế Thích, Hộ Thế chư thiên tâm đại hoan hỷ cùng tán thán rằng: Lành thay Thiện Nam Tử! Đây là pháp Bảo Quang Tổng Trì vậy.

Lúc ấy Tôn Giả Tu Bồ Đề bạch Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử rằng: Thiện Nam Tử! Bồ Tát Ma Ha Tát phải thọ trì đọc tụng như thế nào? vì họ mà giải thích pháp Bảo Quang Tổng Trì nầy vậy.

Ngài Diệu Cát Tường đáp: Nầy Tu Bồ Đề! Pháp Tổng Trì nầy không sanh không tịnh, như thế thọ trì, lìa tánh, lìa tướng, chẳng lìa lời nói, không lấy, không bỏ. Pháp nầy nên thọ trì như thế và vì họ mà giải nói.

Khi Ngài Diệu Cát Tường Đồng Tử nói pháp nầy rồi có 92 Bồ Tát đều dõng mãnh chứng được Tam Ma Địa. Lại có người và chư thiên 62 chúng sanh được vô sanh pháp nhẫn.

Lúc ấy Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát từ chỗ ngồi đứng dậy trạch áo bày vai phải, chắp tay cung kính bạch Phật rằng: Kính bạch Thế Tôn! Thế nào là làm cho Bồ Tát Ma Ha tát có lòng thương lớn?

Phật bảo: Nầy Thiện Nam Tử! Bồ Tát có lòng đại bi là Bồ Tát không xa rời 3 cõi nên có tên là Đại Bi. Hay làm cho tất cả chúng sanh thấy được quốc độ thanh tịnh của chư Phật nên có tên là Đại Bi. Nếu có những kẻ phá giới mà hay thương tưởng giữ gìn nên có tên là Đại Bi. Hay làm cho tất cả chúng sanh có ý chí cầu trí tuệ tu tập nên có tên là Đại Bi. Hay vì tất cả chúng sanh chẳng tiếc thân mệnh nên có tên là Đại Bi. Cho đến đầy mắt tủy não khó bỏ mà hay bỏ, khó làm mà hay làm cho tất cả chúng sanh nên có tên là Đại Bi.

Lại bảo: Nầy Thiện Nam Tử! Bồ Tát Ma Ha Tát vì các chúng sanh chẳng có tâm khác mà được an lạc lìa các tà kiến tức được giải thoát. Nầy Thiện Nam Tử! Đó là Bồ Tát Ma Ha Tát có lòng Đại Bi. Hãy cứ như thế mà giãi bày.

Lúc ấy Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát bạch Phật rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn, duy nguyện Như Lai vì Đại Bi vô lượng vì các chúng sanh an lạc trong thế gian mà nói pháp Bảo Quang Tổng Trì vậy, làm cho chư thiên và loài người trong pháp hội nầy được lợi ích an lạc. Tức thời Đức Thế Tôn thương các chúng sanh mà xuất phạm âm nói với các vị Bồ Tát Ma Ha Tát rằng: Các ngươi nay ta vì đời vị lai 500 năm sau khi chánh pháp đã hết rồi thì ai có thể thọ trì và lưu bố rộng rãi pháp Bảo Quang Tổng Trì nầy?

Tức thời lúc ấy Ngài Phổ Hiền Bồ Tát xa rời tất cả những lo âu của Bồ Tát cùng với Dược Vương Bồ Tát, Biện Tích Bồ Tát cùng với tất cả các vị Bồ Tát xuất sanh pháp vương như Vô Tận Ý Bồ Tát, Hải Huệ Bồ Tát, Bảo Sư Tử Bồ Tát, Bảo Hiền Bồ Tát, Bảo Quang Bồ Tát, Bảo Phát Bồ Tát, Quán Tự Tại Bồ Tát, Đẳng Quan Bồ Tát, Thường Quan Bồ Tát, Bảo Thủ Bồ Tát, Bảo Tích Bồ Tát, Bảo Trang Nghiêm Bồ Tát, Kiết Tường Tràng Bồ Tát, Pháp Kiết Tường Bồ Tát, Tài Kiết Tường Bồ Tát, Phước Đức Kiết Tường Bồ Tát, Chiên Đàn Kiết Tường Bồ Tát, Pháp Huệ Bồ Tát, Cam Lồ Huệ Bồ Tát, Bất Tư Nghì Bồ Tát, Phước Đức Trang Nghiêm Bồ Tát, Công Đức Trang Nghiêm Bồ Tát, Trướng Nghiêm Bồ Tát, Thường Hoan Hỷ Căn Bồ Tát, Chúng Trí Sơn Phùng Vương Bồ Tát, Biện Thuyết Bồ Tát, Thường Cử Thủ Bồ Tát, Trì Địa Bồ Tát, Biện Ý Bồ Tát, Hư Không Tạng Bồ Tát, Nguyệt Tạng Bồ Tát, Thanh Tịnh Nguyệt Tạng Bồ Tát, Nhựt Tạng Bồ Tát, Xuất Sanh Vương Bồ Tát, Ma Ha Di Lô Bồ Tát, Kiên Lao Huệ Bồ Tát, Di Lặc Bồ Tát Ma Ha Tát... như thế 62 trăm ngàn câu hội đều là những Đại Bồ Tát Ma Ha Tát cùng một âm thanh đồng thời nói rằng: Bạch Đức Thế Tôn chúng con nay có thể vì đời vị lai 500 năm sau khi chánh pháp hết thường hay thọ trì, nói rộng truyền khắp cho chúng sanh pháp môn Bảo Quang Tổng Trì nầy.

Phật bảo: Lành thay! Lành thay! Nầy các Thiện Nam Tử! Hy hữu, hy hữu. Nầy các Thiện Nam Tử! Nay các ngươi đã vì chúng sanh mà phát đại nguyện thanh tịnh như thế. Lúc ấy Đức Thế Tôn bảo Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát rằng: Hãy lắng nghe đây! Hãy lắng nghe đây! Nầy các Thiện Nam Tử! Đây là chánh pháp vi diệu thuộc Bảo Quang Tổng Trì. Vì muốn lợi ích an lạc cho tất cả chúng sanh. Sau khi Đức Phật nói lời ấy rồi liền thăng lên tòa Sư Tử trang nghiêm ngồi kiết già phu tọa tức thời thuyết Bảo Quang Minh Tổng Trì Đà La Ni như sau: Nẳng Mô Tam Mãn Đa Phạt Nại La Giả Mạo Địa Tát Hằng Phược Giả Lịch Hạ Tát Hằng Phược Giả Lịch Hạ Ca Lỗ Nị Ca Giả Đản Nhĩ Dã Tha Án Bà La Đệ Bà La Đệ Ba La Bà Lịnh Đế Tát Phược Ha.

Đức Thế Tôn nói 3 lần như thế về pháp bảo thậm thâm Bảo Quang Tổng Trì Bí Mật Vi Diệu Tối Thượng nầy. Liền lúc ấy Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát bạch Phật rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn! Pháp nầy được gọi là pháp gì?

Phật bảo: Nầy Thiện Nam Tử! Chẳng có pháp nào gọi là pháp cả tức là tất cả nghĩa, tức là vô tánh, nghĩa là tất cả pháp sánh với hư không, nghĩa là tất cả pháp có vô số nghĩa. Vô số nghĩa tức là tất cả nghĩa vô số, tức là tất cả nghĩa của pháp.

Ngài Phổ Hiền Bồ Tát bạch Phật rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn! Vì sao mà gọi là tất cả pháp?

Phật bảo: Nầy Thiện Nam Tử! Ta nói tất cả pháp là mắt tai mũi lưỡi thân ý cho đến 6 thức và 12 nhân duyên. Nầy Thiện Nam Tử! Cho nên ta nay nói pháp nầy vậy. Tất cả các pháp cũng đều như thế. Lại nữa Thiện Nam Tử! Tất cả các pháp nguyên lai chẳng sanh diệt cho nên Diệu Cát Tường Đồng Tử bạch với Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát rằng: Hãy làm như thế! Phật Tử! Pháp môn Bảo Quang Tổng Trì nầy Bồ Tát phải thọ trì ra sao?

Ngài Phổ Hiền Bồ Tát Ma Ha Tát bảo Ngài Diệu Cát Tường như thế nầy! Nầy Thiện Nam Tử! Hãy thọ trì Bảo Quang Tổng Trì nầy như đã nói mà thực hành. Vì sao vậy? Vì bổn tánh chẳng có sanh chẳng có diệt, chẳng có tướng chẳng có không. Vô tánh cũng có nghĩa là tự tánh. Tự tánh tức vô tánh vậy. Nầy Thiện Nam Tử! Hãy cứ như vậy mà thọ trì Bảo Quang Tổng Trì nầy, hãy quan sát kỹ lưỡng và đừng bị sự chấp trước vậy. Trí huệ là phần quyết định để trụ lại và phân biệt giãi bày. Bảo Quang Tổng Trì cũng có nghĩa là hãy quán sát tự tánh vậy.
Xem dưới dạng văn bản thuần túy