(LXXI) Vacchapàla (Thera. 11)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Ràjagaha, con một gia đình Bà-la-môn giàu có và được
đặt tên và Vacchapàla, ngài chứng kiến cuộc gặp gỡ giữa vua Bimbisàra
với đức Phật. Sự hàng phục của Uruvela Kassapa trước Thế Tôn,
ngài khởi lòng tin và xin xuất gia, chỉ trong một tuần, ngài triển khai
thiền quán và chứng sáu thắng trí.
Chứng quả A-la-hán, ngài vui vẻ
tán thán quả chứng này và quả chứng Niết-bàn trong bài kệ như sau:
71. Nếu thấy được sự thật,
Thật vi diệu, vi tế,
Với trí tuệ thiện xảo,
Với tâm tư khiêm tốn,
Sống rập theo giới luật,
Do chính đức Phật dạy,
Với người ấy Niết-bàn,
Chứng được không khó khăn.
Bài kệ này là lời tuyên bố
chánh trí của ngài.
(LXXII) Atuma (Thera. 11)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Sàvatthi, con một vị nghị sĩ, được đặt tên là Atuma.
Khi ngài lớn lên, mẹ ngài tìm cho ngài một người vợ và hỏi ý kiến
bà con, nhưng ngài không chịu vì chán ngấy nếp sống gia đình. Mặc dầu
ngài xuất gia và sống với các Tỷ-kheo, mẹ ngài vẫn tìm cách cám dỗ
ngài hoàn tục. Ngài nói lên chí nguyện với bài kệ như sau:
72. Như cây măng lớn mạnh,
Khó vượt khỏi cây cành,
Cũng vậy, đến với ta,
Vấn đề đem vợ về,
Hãy vui lòng chấp thuận,
Nay ta đã xuất gia.
Khi ngài đang đứng nói chuyện với
mẹ ngài, ngài triển khai thiền quán, từ bỏ các cấu uế, trở thành vị
A-la-hán.
(LXXIII) Mànava (Thera. 11)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Sàvatthi, trong nhà một Bà-la-môn có danh tiếng. Trong bảy
năm, ngài được nuôi dưỡng trong nhà, không ra ngoài đường; khi được
ra ngoài đường, ngài thấy một người già, một người bệnh, một người
chết. Được nghe thấy những sự kiện này, ngài phát lòng sợ hãi, đi đến
tinh xá, nghe thuyết pháp, được cha mẹ cho phép, ngài được xuất gia. Rồi
ngài phát triển thiền quán, chứng quả A-la-hán.
Khi ngài đến ngôi tinh xá, các Tỷ-kheo
hỏi vì sao ngài xin xuất gia sớm và trẻ như vậy, ngài tuyên bố chánh
trí của ngài và nói lên bài kệ này:
73. Ta thấy một người già,
Một người khổ bệnh hoạn,
Ta thấy một người chết,
Với tuổi thọ kiệt quệ,
Do vậy ta thoát ra,
Sống đời sống xuất gia,
Từ bỏ mọi dục vọng,
Hấp dẫn và thích ý.
(LXXIV) Suyàman (Thera. 11)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Sàli, con của một Bà-la-môn. Ngài lớn lên, thiện xảo
ba tập Vệ-đà, không ưa thích đời sống gia đình, vui thích thiền định.
Ngài gặp Thế Tôn ở Sàli, khởi lòng tin xuất gia, chứng quả
A-la-hán, khi đầu được cạo tóc.
Rồi ngài nói lên sự từ bỏ các
triền cái và chánh trí của mình, với bài kệ như sau:
74. Với dục tham, sân hận,
Với thụy miên hôn trầm,
Với trạo hối, nghi ngờ,
Vị Tỷ-kheo hoàn toàn,
Không còn năm triền cái,
Năm triền cái đoạn tận.
(LXXV) Susàrada (Thera. 11)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh tại sanh quán của Tôn giả Sàriputta và được gọi là Susàrada
(vì ngài lớn lên chậm chạp). Ngài được Tôn giả Sàriputta
giáo hóa và không bao lâu, trong địa vị Tỷ-kheo, ngài chứng quả A-la-hán
và nói lên chánh trí của mình với bài kệ như sau:
75. Lành thay là tri kiến,
Của bậc có luyện tập,
Nghi hoặc được cắt đứt,
Trí giác được tăng trưởng.
Cho đến kẻ ngu si,
Được đổi thành người trí,
Do vậy thật tốt đẹp,
Sống giao thiệp người lành.
(LXXVI) Piyanjaha (Thera. 11)
Ngài được sanh ở Vesàli
trong thời đức Phật hiện tại, trong một gia đình quý phái Licchavì.
Khi lớn lên, ngài rất thích thú chiến tranh và trở thành một chiến sĩ
không ai thắng nổi, sẵn sàng hy sinh những gì thân nhất của mình, đến
nỗi ngài được đặt tên là Piyanjaha (vị từ bỏ những gì thân
ái). Nhưng khi đức Phật đến Vesàli, ngài khởi lòng tin, xuất gia sống
ở trong rừng, phát triển thiền quán, chứng quả A-la-hán. Khi đã chứng
quả A-la-hán, ngài nghĩ thật là khác biệt giữa thành công ở đời và
thành công bậc Thánh. Với thiền quán ấy, ngài nói lên chánh trí, và
tuyên bố bài kệ này:
76. Khi loài Người kiêu hãnh,
Hãy hạ thấp ông xuống,
Khi loài Người hạ thấp,
Hãy nâng cao tâm ông,
Hãy sống tại những chỗ,
Loài Người không muốn sống,
Tại chỗ ngồi ưa thích,
Chớ có nên thích thú.
(LXXVII) Hatthàroha- Putta (Thera.
12)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Sàvatthi, trong một gia đình người nài voi, và lớn lên
ngài giỏi trong nghề điều khiển voi. Một ngày kia, khi đang huấn luyện
con voi, vì điều kiện chín muồi, ngài suy nghĩ: 'Chế ngự voi để làm gì
cho ta. Tốt hơn là chế ngự ta'. Rồi ngài đi đến Thế Tôn nghe pháp khởi
lòng tin, xuất gia, và triển khai thiền quán trên căn bản thiền tư về giới
luật. Như một người nài chế ngự thú tánh con voi bằng cái móc, ngài
thiền định không cho tư tưởng chạy loạn khỏi đề tài thiền quán,
ngài nói lên bài kệ:
77. Trước tâm này lang thang,
Chạy chỗ này chỗ khác,
Chạy chỗ nó ưa thích,
Chạy chỗ nó vui sướng,
Nay ta chế ngự tâm,
Với như lý tư duy,
Như câu móc chế ngự,
Nhiếp phục con voi rừng.
Nhờ làm vậy, thiền quán được
triển khai, ngài chứng quả A-la-hán.
(LXXVIII) Mendasira (Thera. 12)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Sàketa, trong một gia đình một thị dân. Vì ngài giống
con dê, ngài được tên là Mendasìra (đầu dê). Khi Thế Tôn ở Sàketa,
tại rừng Anjana, Mendasìra khởi lên lòng tin, xuất gia tu chỉ và
quán, chứng được sáu thắng trí, ngài có thể nhớ đến các kiếp trước:
78. Ta luân hồi nhiều đời,
Chạy dài tìm không được,
Với ta trong khổ sanh,
Khổ uẩn hay biến dạng.
Và bài kệ này nói lên chánh trí của ngài.
(LXXIX) Rakkhita (Thera. 12)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở thành Devadaha, trong gia đình một quý phái Thích-ca, tên
là Rakkhita, ngài là một trong năm trăm các hoàng tử dòng họ
Thích-ca được xuất gia để làm hộ chúng cho Thế Tôn, theo quyết định
các vua chúa Thích-ca và Koliya. Đức Phật đã cảm hóa các hoàng tử
tuổi trẻ này với câu chuyện tiền thân Kunàla, một bài học về sự
nguy hiểm của dục vọng. Liên hệ bài học này với đề tài thiền quán,
ngài triển khai thiền quán và chứng quả A-la-hán. Sau đó suy nghĩ đến sự
xuất ly của mình khỏi các phiền não, ngài nói lên chánh trí của mình với
bài kệ như sau:
79. Mọi tham ta đã đoạn,
Mọi sân được nhổ lên,
Mọi si được từ bỏ,
Ta mát lạnh tịch tịnh.
(LXXX) Ugga (Thera. 12)
Trong thời đức Phật hiện tại,
ngài sanh ở Kosala, tại thành phố Ugga, con một gia đình nghị
sĩ, được đặt tên là Ugga. Khi đến tuổi trưởng thành, ngài đến
nghe đức Thế Tôn thuyết pháp, khi đức Thế Tôn đến thành này, khởi
lòng tin xuất gia, cuối cùng chứng quả A-la-hán. Rồi ngài tuyên bố chặt
đứt sợi dây chuyền tái sanh và nói lên chánh trí của ngài với bài kệ
như sau:
80. Mọi nghiệp ta đã làm,
Dầu ít hay là nhiều,
Tất cả được đoạn trừ,
Nay không còn tái sanh.
Xem dưới dạng văn bản thuần túy
|