Quyển
Thứ Năm
Phẩm
'Phân Biệt Công Đức'
Thứ Mười Bảy
1.
- Lúc bấy giờ, trong đại-hội nghe Phật nói thọ-mệnh,
kiếp số dài lâu như thế, vô-lượng, vô-biên, vô-số chúng-sinh
được lợi-ích lớn.
Khi
đó, đức Thế-Tôn bảo ngài Di-Lặc đại Bồ-tát:
"A-Dật-Đa! Lúc ta nói đức Như-Lai thọ-mệnh dài lâu như
thế, có sáu trăm tám muôn ức na-do tha hằng-hà-sa chúng-sinh
được "Vô-sinh pháp-nhẫn".(13)Lại có đại Bồ-tát
nghìn lần gấp bộI được môn "văn-trì-đà-la-ni"(14).
Lại có một thế-giới vi-trần số đại Bồ-tát được
"Nhạo-thuyết vô-ngại biện-tài"(15). Lại có một
thế-giới vi-trần số đại Bồ-tát được trăm nghìn muôn
ức vô-lượng môn "Triền đà-la-ni". Lại có tam-thiên
dại-thiên thế-giới vi-trần số đại Bồ-tát chuyển được
"Pháp-luân bất-thối".
Lại
có nhị-thiên trung-quốc-độ vi-trần số đại Bồ-tát
chuyển được "Pháp-luân thanh-tịnh". Lại có
Thiểu-thiên quốc-độ vi-trần số đại Bồ-tát tám đời
sẽ được vô-thượng chính-đẳng chính-giác. Lại có bốn
Tứ-thiên-hạ (16) vi-trần số đại Bồ-tát bốn đời sẽ
được chính-đẳng chính-giác. Lại có ba tứ-thiên-hạ
vi-trần số đại Bồ-tát ba đời sẽ được vô-thượng chính-đẳng
chính-giác. Lại có hai tứ-thiên-hạ vi-trần số đại Bồ-tát
hai đời sẽ được vô-thượng chính-đẳng chính-giác. Lại
có một tứ-thiên-hạ vi-trần số đại Bồ-tát một đời
sẽ được vô-thượng chính-đẳng chính-giácLại có tám
thế-giới vi-trần số chúng-sinh đều phát tâm vô-thượng chính-đẳng
chính-giác."
2.
- Lúc đức Phật nói các vị đại Bồ-tát đó được pháp-lợi,
(17) trên giữa hư-không, rưới hoa Mạn-đà-la, hoa ma-ha mạn-đà-la
để rải vô-lượng trăm nghìn muôn ức các đức Phật ngồi
trên tòa sư-tử dưới gốc cây báu, và rải đức Thích-Ca Mâu-Ni
Phật cùng đức Đa-Bửu Phật ngồi trên tòa sư-tử trong tháp
bảy báu: cùng rải tất cả các đại Bồ-tát và bốn-bộ-chúng.Lại
rưới bột gỗ chiên-đàn, trầm-thủy hương v.v. . . trong hư-không,
trốn trời tự kêu tiếng hay sâu-xa.Lại rải nghìn thứ thiên-y,
thòng các chuỗi ngọc chân-châu, chuỗi châu ma-ni, chuỗi châu
như-ý khắp cả chín phương, các lò hương báu đốt hương vô-giá,
tự-nhiên khắp đến cúng dàng đại-chúng. Trên mỗi đức
Phật có các vị Bồ-tát nắm cầm phan-lọng, thứ-đệ mà lên
đến trời Phạm-thiên. Các vị Bồ-tát đó dùng tiếng tăm
hay, ca vô-lượng bài tụng ngợi-khen các đức Phật.Khi ấy
ngài Di-Lặc Bồ-tát từ chỗ ngồi đứng dậy, trịch áo bày
vai hữu, chắp tay hướng về phía Phật mà nói kệ rằng:
3.
- Phật nói pháp ít có
Từ
xưa chưa từng nghe
Thế-Tôn
có sức lớn
Thọ-mệnh
chẳng thể lường.
Vô-số
các Phật-tử
Nghe
Thế-Tôn phân-biệt
Nói
được pháp-lợi đó
Vui
mừng đầy khắp thân
Hoặc
trụ bậc bất-thối
Hoặc
được đà-la-ni
Hoặc
vô-ngại nhạo-thuyết
Muôn
ức triên tổng-trì.
Hoặc
có cõi đại-thiên
Số
vi-trần Bồ-tát
Mỗi
vị đều nói được
Pháp-luân
bất-thối-chuyển.
Hoặc
có trung-thiên-giới
Số
vi-trần Bồ-tát
Mỗi
vị đều có thể
Chuyển-pháp-luân
thanh-tịnh.
Lại
có tiểu-thiên-giới
Số
vi-trần Bồ-tát
Còn
dư lại tám đời
Sẽ
được thành Phật-đạo.
Lại
có bốn, ba, hai
Tứ-thiên-hạ
như thế
Số
vi-trần Bồ-tát
Theo
số đời thành Phật.
Hoặc
một tứ-thiên-hạ
Số
vi-trần Bồ-tát
Còn
dư có một đời
Sẽ
thành nhất-thiết-trí.
Hàng
chúng-sinh như thế
Nghe
Phật thọ dài lâu
Được
vô-lượng quả-báo
Vô-lậu
rất thanh-tịnh.
Lại
có tám thế-giới
Số
vi-trần chúng-sinh
Nghe
Phật nói thọ-mệnh
Đều
phát tâm vô-thượng
4.
- Thế-Tôn nói vô-lượng
Bất-khả
tư-nghì pháp
Nhiều
được có lợi-ích
Như
hư-không vô-biên
Rưới
hoa thiên mạn-đà
Hoa
ma-ha mạn-đà
Thích,
Phạm như hằng-sa
Vô-số
cõi Phật đến
Rưới
chiên-đàn trầm thủy
Lăng-xăng
loạn sa xuống
Như
chiêm bay liệng xuống
Rải
cúng các đức Phật.
Trống
trời trong hư-không
Tự-nhiên
vang tiếng mầu,
Áo
trời nghìn muôn thứ
Xoay-chuyển
mà rơi xuống
Các
lò hương đẹp báu
Đốt
hương quý vô-giá
Tự-nhiên
đều cùng khắp
Cúng
dàng các Thế-Tôn.
Chúng
đại Bồ-tát kia
Cầm
phan-lọng bảy báu
Cao
đẹp muôn ức thứ
Thứ
lớp đến Phạm-Thiên.
Trước
mỗi mỗi đức Phật
Tràng
báu treo phan tốt
Cũng
dùng nghìn muôn kệ
Ca
vịnh các Như-Lai
Như
thế các món việc
Từ
xưa chưa từng có
Nghe
Phật thọ vô-lượng
Tất
cả đều vui-nừng
Phật
tiếng đồn mười-phương
Rộng
lợi ích chúng-sinh
Tất
cả đủ căn-lành
Để
trợ tâm vô-thượng.
5.
- Lúc bấy giờ, Phật bảo ngài Di-Lặc đại Bồ-tát rằng:
"A-Dật-Đa! Có chúng-sinh nào nghe đức Phật thọ mệnh dài
lâu như thế, nhẫn đến có thể sinh một niệm tín giải,
được công-đức không hạn lượng được. Nếu có
thiện-nam-tử, thiện-nử-nhơn, vì đạo vô-thượng chính-đẳng
chính-giác, trong tám muôn ức na-do-tha kiếp tu năm pháp
ba-la-mật: bố-thí ba-la-mật, trì-giới ba-la-mật, nhẫn-nhục
ba-la-mật, tinh-tấn ba-la-mật, thuyền-định ba-la-mật, trừ
trí-tuệ ba-la-mật, đem công-đức này sánh vớI công-đức tín-giải
trước, trăm phần, nghìn phần, trăm nghìn muôn ức phần
chẳng kịp một, nhẫn đến tính đếm, thí-dụ, không thể
biết được. Nếu thiện-nam-tử, thiện-nữ-nhơn có công-đức
như thế mà thối-thất nơi vô-thượng chính-đẳng chính-giác,
thời quyết không có lẽ đó.Khi ấy, đức Thế-Tôn muốn tuyên
lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
6.
- Nếu người cầu tuệ Phật.
Trong
tám nươi muôn ức
Na-do-tha
kiếp số
Tu
năm ba-la-mật
Ở
trong các kiếp đó
Bố-thí
cúng dàng Phật
Và
Duyên-giác đệ-tử
Cùng
các chúng Bồ-tát,
Đồ
uống ăn báu lạ
Thượng
phục và đồ nằm
Chiên-đàn
dựng tinh-xá
Dùng
vườn rừng trang-nghiêm
Bố-thí
như thế thảy
Các
món đều vi-diệu
Hết
các kiếp số này
Để
hồi-hướng Phật đạo,
Nếu
lại gìn cấm giớI
Thanh-tịnh
không thiếu sót
Cầu
nơi đạo vô-thượng
Được
các Phật khen ngợI
Nếu
lại tu nhẫn-nhục
Trụ
nơi chỗ điều-nhu
Dầu
các ác đến hại
Tâm
đó chẳng khuynh-động
Các
người có được pháp
Cưu
lòng tăng-thượng-mạn
Bị
bọn này khinh não
Như
thế đều nhẫn được
Hoặc
lại siêng tinh-tấn
Chí-niệm
thường bền vững
Trong
vô-lượng ức kiếp
Một
lòng chẳng trể thôi.
Lại
trong vô-số kiếp
Trụ
nơi chỗ vắng-vẻ
Hoặc
ngồi hoặc kinh-hành
Trừ
ngủ thường nhiếp-tâm
Do
các nhân-duyên đó
Hay
sinh các thuyền định,
Tám
mươi ức muôn kiếp
An-trụ
tâm chẳng loạn
Đem
phước thuyền-định đó
Nguyện
cầu đạo vô-thượng
Ta
được nhất-thiết-trí
Tận
ngằn các thuyền định
Người
đó trong trăm nghìn
Muôn
ức kiếp số lâu
Tu
các công-đức này
Như
trên đã nói rõ.
Có
thiện-nam, tín-nữ.
Nghe
ta nói thọ-mệnh
Nhẫn
đến một niềm tin
Phước
đâ hơn phước kia
Nếu
người trọn không có
Tất-cả
các nghi-hối
Thân
tâm giây lát tin
Phước
đó nhiều như thế.
Nếu
có các Bồ-tát
Vô-lượng
kiếp hành đạo
Nghe
ta nói thọ-mệnh
Đây
thời tin nhận được
Các
hàng người như thế
Đỉnh
thụ kinh-điển này
Nguyện
ta thuở vị-lai
Sống
lâu độ chúng-sinh
Như
Thế-Tôn ngày nay
Vua
trong các họ Thích
Đạo-tràng
rền tiếng lớn
Nói
pháp không sợ-sệt
Chúng
ta đời vị-lai
Được
mọi người tôn-kính
Lúc
ngồi nơi đạo-tràng
Nói
thọ-mệnh cũng thế,
Nếu
có người thâm-tâm
Trong-sạch
mà ngay thực
Học
rộng hay tổng-trì
Tùy
nghĩa giải lời Phật
Những
người như thế đó
Nơi
đây không có nghi.
7.
- Lại A-Dật-Đa! Nếu có người nghe nói đức Phật
thọ-mệnh dài lâu, hiểu ý-thú của lời nói đó, người này
được công-đức không có hạn-lượng, có thể sinh-tuệ vô-thượng
của Như-Lai. Huống là người rộng nghe kinh này, hoặc bảo
người nghe, hoặc tự chép, hoặc bảo người chép, hoặc đem
hoa hương, chuỗi ngọc, tràng-phan, lọng nhiễu, dầu thơm, đèn
nến cúng-dàng quyển kinh, công-đức của người này vô-lượng
vô-biên có thể sinh nhất-thiết chủng-trí.
A-Dật-Đa!
Nếu thiện-nam-tử, thiện-nữ-nhân nghe ta nói thọ-mệnh dài
lâu sinh lòng tin hiểu chắc, thời chính là thấy đức Phật
thường ở núi Kỳ-Xà-Quật, cùng chúng Bồ-tát lớn và hàng
Thanh-văn vây quanh nói pháp.
Lại
thấy cõi Ta-bà này đất bằng lưu-ly ngang liền bằng phẳng,
dây vàng Diêm-phù-đàn để ngăn tám nẻo đường, cây báu bày
hàng, các đài lầu nhà thảy đều các thú báu hợp thành, chúng
Bồ-tát đều ở trong đó. Nếu có người tưởng quán được
như thế, phải biết đó là tướng tin hiểu sâu chắc.
Và
lại sau đức Như-Lai diệt-độ, nếu có người nghe kinh này
mà không chê bai, sinh lòng tùy-hỷ phải biết đó đã là tướng
tin hiểu sâu chắc, huống là người đọc, tụng, thụ-trì
kinh này, người này thời là kẻ đầu đội đức Như-Lai.
A-Dật-Đa!
Thiện-nam-tử cùng thiện-nữ-nhân đó chẳng cần lại vì ta
mà dựng chùa tháp, và cất Tăng-phường dùng bốn sự cúng-dàng
để cúng-dàng chúng Tăng. Vì sao? Vì thiện-nam-tử,
thiện-nữ-nhân đó thụ-trì, đọc tụng kinh điển này thời
là đã dựng tháp tạo lập Tăng-phường cúng-dàng chúng tăng,
thời là đem xá-lợi của Phật dựng tháp bảy báu cao rộng
nhỏ lần lên đến trời Phạm-Thiên, treo các phan lọng và các
linh báu, hoa, hương, chuỗi ngọc, hương bột, hương-xoa, hương
đốt, các trống, kỹ nhạc, ống tiêu, ống địch, không-hầu
các thứ múa chơi, dùng tiếng giọng tốt ca ngâm khen-ngợi,
thời là ở trong vô-lượng nghìn muôn ức kiếp đã làm
việc cúng-dàng đó rồi.
A-Dật-Đa!
Nếu sau khi ta diệt-độ, nghe kinh điển này, có người hay
thụ-trì, hoặc tự chép hoặc bảo người chép, đó là dựng
lập Tăng-phường, dùng gỗ chiên-đàn đỏ làm các cung-điện
nhà cửa ba mươi hai sở, cao bằng tám cây đa-la, cao rộng
nghiêm đẹp, trăm nghìn Tỷ-khiêu ở nơi trong đó. Vườn,
rừng, ao tắm, chỗ kinh-hành, hang ngồi thuyền, y-phục đồ
uống ăn, giường nệm, thuốc thang tất cả đồ vui dẫy-đầy
trong đó, Tăng-phường có ngần ấy trăm nghìn muôn ức nhà gác
như thế, số đó nhiều vô-lượng, dùng để hiện tiền cúng-dàng
nơi ta và Tỷ-khiêu tăng.
Cho
nên ta nói: Sau khi Như-Lai diệt-độ nếu có người thụ-trì,
đọc tụng, vì người khác nói. Hoặc mình chép hoặc bảo người
chép, cúng-dàng kinh quyển thời chẳng cần lại dựng chùa tháp
và tạo lập Tăng-phường cúng-dàng chúng Tăng. Huống lại có
người hay thụ-trì kinh này mà gồm tu-hành bố-thí, trì-giới,
nhẫn-nhục tinh-tấn, nhất-tâm, trí-tuệ, công-đức của người
đây rất thù-thắng vô-lượng vô-biên.
Thí
như hư-không, đông, tây, nam, bắc, bốn phía trên, dưới vô-lượng
vô-biên, công-đức của người đó cũng lại như thế vô-lượng
vô-biên mau đến bậc nhất-thiết chủng-trí. Nếu có người
đọc tụng thụ-trì kinh này vì người khác nói, hoặc tự chép,
hoặc bảo người chép, lại có thể dựng tháp cùng tạo
lập Tăng-phường cúng-dàng khen-ngợi chúng Thanh-văn-tăng, cũng
dùng trăm nghìn muôn pháp ngợi-khen mà ngợi-khen công-đức
của Bồ-tát.
Lại
vì người khác dùng các món nhân-duyên theo nghĩa giải nói
kinh Pháp-Hoa này, lại có thể thanh-tịnh trì-giới cùng người
nhu-hòa mà chung cùng ở, nhẫn-nhục không sân, chí niệm bền
vững, thường quý ngồi thuyền được các món định sâu,
tinh-tấn mạnh-mẽ nhiếp các pháp lành, căn lành trí-sáng,
giỏi gạn hỏi đáp.
A-Dật-Đa!
Nếu sau khi ta diệt-độ các thiện-nam-tử, thiện-nữ-nhân
thụ-trì, đọc tụng kinh điển này lại có các công-đức lành
như thế, phải biết người đó đã đến đạo-tràng gần vô-thượng
chính-đẳng chính-giác ngồi dưới gốc đạo-thụ.
A-Dật-Đa!
Chỗ của thiện-nam-tử cùng thiện-nữ-nhân đó hoặc ngồi,
hoặc đứng, hoặc đi, trong đó bèn nên xây tháp, tất cả
trời người đều phải cúng-dàng như tháp của Phật.Khi
ấy, đức Thế-Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ
rằng:
8.
- Sau khi ta diệt độ
Hay
phụng trì kinh này
Người
đó phúc vô-lượng
Như
trên đã nói rõ.
Đó
thời là đầy-đủ
Tất
cả các cúng-dàng
Dùng
xá-lợi xây tháp
Bảy
báu để trang-nghiêm.
Chùa-chiền
rất cao rộng
Nhỏ
lần đến Phạm-thiên
Linh
báu nghìn muôn ức
Gió
động vang tiếng mầu,
Lại
trong vô-lượng kiếp
Mà
cúng-dàng tháp đó
Hoa
hương, các chuỗi ngọc
Thiên-y,
các kỹ-nhạc
Thắp
đèn dầu nến thơm
Quanh
khắp thường soi sáng,
Lúc
đời ác mạt-pháp
Người
hay trì kinh này
Thời
là đã đầy đủ
Các
cúng-dàng như trên.
Nếu
hay trì kinh này
Thời
như Phật hiện-tại
Dùng
ngưu-đầu chiên-đàn
Dựng
Tăng-phường cúng-dàng
Nhà
ba mươi hai sở
Cao
tám cây Đa-la
Đồ
ngon y-phục tốt
Giường
nằm đều đầy đủ.
Trăm
nghìn chúng nương ở
Vườn
rừng các ao tắm
Chỗ
kinh-hành, ngồi thuyền
Các
món đều nghiêm tốt.
Nếu
có lòng tín hiểu
Thụ-trì,
đọc tụng biên
Nếu
lại bảo người biên
Và
cúng-dàng kinh quyển.
Rải
hoa hương, hương bột
Dùng
tu-mạn, chiêm-bặc
A-đề,
mục-đa-dà
Ướp
dầu thường đốt đó
Người
cúng-dàng như thế
Được
công-đức vô-lượng
Như
hư-không vô-biên
Phước
đó cũng như thế.
Huống
lại trì kinh này
Gồm
bố-thí trì-giới,
Nhẫn-nhục
ưa thuyền-định
Chẳng
sân, chẳng ác khẩu
Cung-kính
nơi tháp miếu
Khiêm-hạ
các Tỷ-khiêu
Xa
lìa tâm tự cao
Thường
nghĩ suy trí-tuệ,
Có
gạn hỏi chẳng sân
Tùy-thuận
vì giải nói
Nếu
làm được hạnh đó
Công-đức
chẳng lường được.
Nếu
thấy Pháp-sư này
Nên
công-đức như thế
Phải
dùng hoa trời rải
Áo
trời trùm thân kia
Đầu
mặt tiếp chân lạy
Sinh
lòng tưởng như Phật,
Lại
nên nghĩ thế này:
Chẳng
lâu đến đạo-thụ
Được
vô-lậu vô-vi
Rộng
lợi các người trời
Chỗ
trụ chỉ của kia
Kinh-hành
hoặc ngồi nằm
Nhẫn
đến nói một kệ
Trong
đây nên xây tháp
Trang-nghiêm
cho tốt đẹp
Các
món đem cúng-dàng,
Phật-tử
ở chỗ này
Thời
là Phật thụ dụng
Thường
ở nơi trong đó
Kinh-hành
và ngồi nằm.
Xem dưới dạng văn bản thuần túy
|