II- Lúc bấy
giờ, trong chúng có một vị Ðại Phạm thiên vương tên là Diệu Âm, địa vị ở vào
Thập trụ đại địa, nếu ở trong hàng Phạm là bậc tôn quí trong các Phạm. Nếu ở
trong hàng ma là bậc tôn quý trong các ma, nếu ở trong hàng Ðế thích là bậc tôn
quí trong các Ðế thích... cho đến Tỳ Sa môn, Tỳ lâu trà, Tỳ lâu bác xoa, Ðề đầu
lại tra, Ðại tự tại, Na la diên, A tu la.v.v... đối với các chúa trời ấy là đấng
tôn quí trong các chúa trời. Lúc đó Phạm vương Diệu Âm biến làm hình sắc đệ nhất
nữ nhân với tướng hảo viên mãn, uy nghi đầy đủ, dùng đồ trang
nghiêm thắng diệu mà tự trang nghiêm, ở trước đức Thích Ca Như Lai chắp tay mà
ngồi, dùng hai tay bưng ngọc báu Như Ý cúng dường đức Phật, chiêm ngưỡng tôn
nhan đức Phật, mắt chẳng nhìn chỗ khác, các căn tịch nhiên chẳng dùng các tướng
mà quan sát đức Như Lai.
Bấy giờ, đức Thế Tôn bảo Phạm thiên Diệu Âm
rằng:
- Ông nay vì sao mắt chẳng tạm chớp (nháy), thậm chí
dùng dùng vô tướng quan sát ta vậy? Này thiện nam tử! Vả có một pháp tên là
Phật sao? Vả có một vật có thể là tên (danh) sao? Như tham, sân, si, vô minh
phiền não... có danh vật duyên tướng, tướng duyên vô minh, vô minh duyên hành...
cho đến nói rộng tướng diệt, vô minh diệt, hành diệt cũng lại như
vậy.
Phạm thiên Diệu Âm thưa:
- Quả thật đúng như lời nói của đức Thánh! Vì sao vậy?
Vì vô minh chẳng thể được! Thưa đức Thế Tôn! Nếu vô minh chẳng thể được thì mười
hai "hữu chi” đó từ đâu mà khởi lên? Có thể từ hư không sinh ra sao? Mà hư không
lại chẳng thể được.
Ðức Phật dạy rằng:
- Ðúng vậy! Ðúng vậy! Này thiện nam tử! Tất cả pháp như
hư không. Sở dĩ vì sao? Vì hư không không vật, không tướng, chẳng phải tối,
chẳng phải sáng, chẳng phân biệt, không phân biệt, không thành, không hoại,
chẳng thể nói, không một vật, không phân đều, đoạn tất cả vật. Ðúng vậy! Ðúng
vậy! Này thiện nam tử! Phật pháp chân tế đoạn. Phật pháp Như Như. Phật pháp
chẳng chọn lấy bờ này bờ kia. Phật pháp chẳng giảm chẳng tăng. Phật pháp chẳng
phải ấm, giới, nhập. Thể không phân đều. Hoặc thật, hoặc vật, hoặc tướng tất cả
đều không có. Phật pháp không động, không trụ, chẳng dối đặt để. Phật pháp mà
tất cả ngôn ngữ nói lên là đoạn dứt.
Khi nói pháp này có tám muôn bốn ngàn chúng sinh phát
tâm Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác. Có ác ma nói lên như vầy:
- Nếu Phật pháp như hư không, chẳng phải vật, chẳng thể
nói thì tại sao ngài dùng trí tuệ tinh tấn, phương tiện nhọc nhằn não hại đến
tôi, phá cảnh giới của tôi, thậm chí đoạt lấy chúng sinh của cảnh giới tôi. Ngài
lại dạy bảo chúng sinh chẳng lại, chẳng đi, không vật huyễn thuật. Nếu ngài dạy
chúng sinh như vậy thì chẳng lại thấy phiền não của chúng hành khởi. Vì sao ngài
vì tôi, ở thế giới Ta Bà này, triệu tập vô lượng vô số những đức Phật Thế Tôn,
Ðại Bồ tát và Ðại Thanh văn, Phạm vương, Ðế thích, trời Hộ Thế, Ma ê thủ la có
đại thần thông, có đại gia hộ như vậy? Thậm chí trời, rồng, Dạ xoa, Càn thát bà,
A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già.v.v... đại chúng khắp nơi đều cùng
đến đầy ở tất cả các cõi Phật và khiến cho ông Ðại Phạm không có lòng từ nói chú
như vậy? Chúng tôi đã nghe đều bị đau đầu, chịu khổ não lớn, thậm chí còn khiến
cho trên, dưới thân thối rữa.
Bấy giờ, lại có sáu vạn tám ngàn các ma vương và vô
lượng vô biên chúng ma của họ, Dạ xoa, La sát, Cưu bàn trà, Tỳ xá già cực
ác.v.v... tất cả đồng thanh xướng lên như vầy:
- Ðồ đảng chúng tôi khi vừa nghe chú thì tăng thêm đau
đầu, thân đều thối rữa, chịu khổ rất nặng.
Ðức Thích Ca Như Lai bảo các ma đó rằng:
- Nhớ ta ngày xưa khi ngồi dưới cây Bồ đề đạo tràng,
chúng ma quân của ông ở khắp tám mươi do tuần và cả trên hư không đều tràn đầy,
muốn đến hại ta, cho đến ngày nay lại cũng đem vô lượng câu đê binh chúng đến
hại ta. Ta cũng như vậy, triệu tập vô lượng vô số các đức Phật Thế Tôn, Ðại Bồ
tát... cho đến người, chẳng phải người khắp nơi đến tập hội, vì muốn khiến cho
ông và những ma khác, người, chẳng phải người.v.v... đều hàng phục, diệt tất cả
khổ, được niềm vui Niết bàn tịch diệt, cũng vì dạy ông chẳng lại chẳng đi, tính
vô sở hữu như pháp huyễn hóa, tất cả thú hướng, tất cả diệt, tất cả khởi, dòng
sông ái sinh tử đều khô kiệt, cũng khiến cho các ông và tất cả chúng sinh tà
kiến vào cảnh giới vô dư Niết bàn mà Bát Niết bàn. Này ma vương! Các ông hôm nay
hãy mau chóng phát tâm Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác thì bệnh đau đầu này sẽ
được giải thoát, tu tập dần dần tính không thì Phật pháp sẽ được hiện tiền và
được cảnh giới của chư Phật, thắng được cảnh giới của ma, thu hoạch lợi ích
lớn.
Lúc bấy giờ, sáu
muôn tám ngàn những ma, đồ chúng của ma đồng thanh xướng lên rằng:
- Thưa đức Thế Tôn! Chúng con hôm nay phát tâm Vô Thượng
Chánh Ðẳng Chánh Giác thì làm sao sẽ được tự tính không... Phật pháp hiện
tiền... cho đến được cảnh giới thắng diệu của Phật và lợi ích hy hữu?
Có ác ma nói lên như vầy:
- Giả sử lại khiến cho chúng ta tận sau cùng, thân bị
bệnh đau đầu nặng thì ta nhất định chẳng theo lời dua nịnh huyễn hoặc mà phát
tâm Bồ đề.
Bấy giờ, đại phạm Diệu Âm nói lên như vầy:
- Ta nay cũng ở trước đức Phật, dùng giáo pháp vi
diệu của cõi Phật này dũng mãnh thọ trì và ở thế giới ngũ trược này lưu bố lời
dạy của đức Thích Ca Như Lai tôn trọng. Từ nay trở lui cho đến sau khi đức Thích
Ca diệt độ, ta sẽ khiến cho pháp hóa này sẽ được rực rỡ. Tùy theo đất nước có
chúng sinh chánh tín ta đều đem khiến cho chẳng thoái lui, mau ra khỏi lưới ma.
Nếu pháp môn này mà thế gian chẳng lưu hành thì ta khiến cho lưu hành. Nếu chỗ
đã lưu hành thì ta khiến cho lòng tin ấy thêm rộng bội phần. Những thiện nam tử,
thiện nữ nhân có trong thành ấp, tụ lạc thì ta sẽ ủng hộ nuôi dưỡng từ tâm, ngăn
chận việc phi nghĩa của họ, răn bày thiện nghĩa. Tùy chỗ có pháp môn Bất Thoái
Ma Trường Ðà la ni này... cho đến ghi chép, giữ gìn, cũng tùy theo chỗ có pháp sư
lên tòa sư tử, muốn khai thị diễn nói thì trước tiên pháp sư phải chí tâm tụng
chương cú Ðà la ni này, kêu gọi triệu mời ta cùng các quyến thuộc. Ta sẽ tự đi
đến chỗ vị pháp sư đó mà vì ông tạo tác sự ủng hộ và khiến cho chúng nghe pháp
được đại cát tường.
Ðại phạm Diệu Âm liền ở trước đức Phật mà nói chú
rằng:
Ða địa dã tha a bà nhĩ a bà nhĩ (1) Am bà ly am bà ly
(2) Bạt lý quân xà na trà na trà (3) Bổ sa ca la bà ha (4) Xà lậu kha (50 Ma kha
gia (6) Y lê nhị lê (7) Chỉ lê nhị lê (8) Cát chỉ già la mẫu đà ly (9) Mẫu đà la
mẫu bả (10) Ta bà ha (11).
- Thưa đức Thế Tôn! - Ðại Phạm nói tiếp - Tùy theo chỗ
có pháp sư nói pháp, trước tiên cần phải tụng câu chú này. Con dùng thiên nhĩ
thanh tịnh ở trên thượng giới, nghe âm thanh ấy mà chẳng đến chỗ đó tạo tác sự
thủ hộ, là đã lừa dối tất cả các đức Phật quá khứ, vị lai và hiện tại. Chư Phật
cũng không khiến cho con được Vô Thượng Chánh Ðẳng Chánh Giác. Nhưng con nhất
định đi đến chỗ vị pháp sư nói pháp đó cung kính làm lễ dưới chân, cũng cho biện
tài lạc thuyết (nói hay). Con lại khiến cho pháp sư và chúng nghe pháp, tất cả
bịnh khổ, ác kiến, ác tác, lòng tà nghi đều khiến cho đoạn diệt hết. Thưa đức
Thế Tôn! Tùy theo chỗ phương diện nói pháp môn này mà có người có thể thọ trì,
ôn tụng, thì con và quyến thuộc sẽ đi đến chỗ người đó. Nếu ở đó có tất cả những
thứ đấu tranh, đói kém, bệnh hoạn, ưu não, oán địch trong ngoài, nắng hạn, mưa
ngập, lạnh nóng mất thứ tự, gió mưa chẳng đúng lúc, ác kiến, ác tác... con sẽ
khiến cho tiêu diệt. Những nỗi sợ của người và chẳng phải người, súc sinh.v.v...
và tất cả những giấc mơ chẳng tốt lành, ác tướng, ác nhân, không có nhuận trạch,
vị đắng thô ráp, cay thối khó chịu... Những hoạn nạn như vậy con sẽ đoạn trừ
hết. Cho đến sư tử, ác thú, rồng độc, trâu hoang, sài lang, đạo tặc, người,
chẳng phải người gian trá.v.v... vô lượng những nỗi sợ con đều đoạn diệt hết.Vì
khiến cho chúng sinh được đồ ưa thích mà con khiến cho đủ thứ ngũ cốc, dược
thảo, hoa quả, đồ ăn uống thượng vị, y phục, nhà cửa, chăn chiên, ngọa cụ... quả
báo thành tựu đều sung mãn. Tùy theo chỗ có pháp môn này lưu thông thì việc
chẳng lợi ích con sẽ ngăn chặn, việc lợi ích con sẽ khiến cho thành tựu. Nếu
chúng sinh đó tin ưa chánh pháp, làm hạnh thiện thì con sẽ răn bày khiến cho
phước tăng trưởng. Con nay ở trước tất cả các đức Phật này lập đại thệ nguyện.
Nguyện xin chư Phật đồng thương xót con khiến cho đại nguyện làm Phật sự của con
thành tựu. Nguyện thành tựu nên chỗ sở y (nương) của ý đều khiến đủ đầy. Nguyện
đủ đầy nên liền thành tựu sở tác của bậc trượng phu.
Lúc bấy giờ, đức Thích Ca Như Lai đứng đầu cùng tất cả
chư Phật đồng chung thương xót nhiếp lấy Ðại Phạm Diệu Âm nói lên như
vầy:
- Này thiện nam tử! Chúng ta sẽ đem chú Ðà la ni cho ông
thọ trì. Sở dĩ vì sao? Vì nếu tất cả Ðế thích, Phạm vương, Hộ thế Tứ Thiên vương
và những trời, rồng, Dạ xoa, A tu la khác.v.v... đối với lời Thánh giáo của đức
Phật mà khởi tâm bất tịnh thì nhờ lực của chú này nên đều sẽ nhiếp
phục.
Khi Ðại Phạm Diệu Âm tạo tác sự kiến lập việc sở tác của
bậc Ðại trượng phu như vậy thì chư Phật mười phương đồng xướng lên
rằng:
- Nguyện cho nguyện
lực của Diệu Âm đại phạm thành tựu!
Ðức Phật liền nói chú rằng:
- Ða địa dã tha giả vấn trì (1) Vấn trà bả lý xỉ đề (2)
Ha mậu ma (3) Ha mậu ma (4) Ta la xoa (5) Bà la cữu ta nhị kha (6) Bả lý bà ha
(7) Già la ma (8) Dã tha giả sưu tỷ kha a mậu la bả lý xỉ đề (9) Tát bà bộ đà
địa sử sỉ chỉ (10) Ta bà ha (11).
Lúc bấy giờ, đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn nói chú đó rồi,
nói lên như vầy:
- Này thiện nam tử! Ðà la ni này có thể khiến cho tất cả
ma và Ðế Thích, Phạm vương, Hộ Thế thiên vương, các trời, rồng, Dạ xoa, A tu la
có ánh sáng lớn thấm nhuần khác nhiếp lấy tất cả người, chẳng phải người.v.v...,
đều khiến cho họ hồi hướng công đức chư Phật. Ông nay nếu có thể thọ trì Ðà la
ni như vậy thì tức là có thể tạo tác việc sở tác của bậc đại trượng
phu.
Ðại Phạm Diệu Âm thưa rằng:
- Thưa đức Thế Tôn! Con nay dùng hình tướng nữ nhân này
sẽ khéo hộ trì tất cả nữ nhân, sẽ khéo thành thục tất cả nữ nhân. Thưa đức Thế
Tôn! Nếu có nữ nhân chán ghét thân nữ, cầu tướng trượng phu thì nên phải thọ
trì, đọc tụng, chép thành sách, cúng dường Kinh này. Con sẽ đi đến chỗ nữ nhân
đó để thỏa mãn nguyện vọng của họ. Nếu có nữ nhân chán hoạn nam nữ thì cũng phải
thọ trì đọc tụng, chép thành sách, cúng dường chú này. Như vậy, sức trì chú của
nữ nhân tuy chưa lìa dục nhưng chẳng thọ thai. Lại có nữ nhân bị người khác
khinh khi hèn hạ, bị người lừa dối, lấn hiếp, mất hết các lạc thọ (niềm vui nhận
được) cũng nên đọc tụng Ðà la ni này. Do sức uy thần của Ðà la ni nên tất cả
nguyện thỏa mãn, các niềm vui thành tựu.
Lúc bấy giờ, ngài Ðại Phạm vì cúng dường, vì hộ trì pháp
môn Ðà la ni thần lực này, vì thỏa mãn nguyện tất cả chúng sinh nên liền hai tay
bưng ngọc báu Ma ni dâng lên cúng dường, tất cả chư Phật mười phương. Lúc bấy
giờ, các đức Phật đồng lên tiếng rằng:
- Ðúng vậy! Ðúng vậy! Này thiện nam tử! Nguyện cho ông
thường có thể hộ trì Phật giáo, thỏa mãn nguyện chúng sinh.
Xem dưới dạng văn bản thuần túy
|