× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Thánh Ngôn

Thánh Ngôn Hiệp Tuyển - Quyển Nhứt


24-12-26 (27???) - Thánh-giáo dạy sửa mình và thương yêu nhau

Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðài
Giáo Ðạo Nam Phương

Thầy lấy làm vui mà trông thấy các con hội hiệp nhau đêm nay mà tỏ lòng thành kính. Thầy để lời ban khen hạnh đức của phần nhiều trong chư Môn-Ðệ và chư ái nữ. Sự hội hiệp của các con chẳng phải vì nơi đạo-đức mà thôi, lại cũng vì mối tương thân tương ái nữa. Ngày nầy năm trước các con vẫn còn mơ màng trong giấc mng trần, đường co duỗi vẫn đã lấy kín chút bợn trần, mà màng thế tục cũng chưa trông khỏa vén; lần lựa cúc xủ xương tan, mai gầy sen nở, ngày tháng qua chẳng là bao mà thế thái nhân tình biết bao thay đổi: Kìa đai-cân nhum nước màu thiền, nọ danh lợi xủ lằn trí-huệ. Thầy cũng hoan tâm nắm máy huyền vi, mong rằng các con sẽ tậnlực, tận tâm đắp vững nền Ðạo đặng hoàn toàn mà dìu sanh chúng thoát khỏi tội tình; cùng nhau đỡ nâng đem lên con đường cực lạc, vẹt ngút mây xanh, trông vào lối thanh bạch thiêng-liêng là chỗ từ xưa các Chí-Thánh đã tổn lắm công phu mà chưa mong để mình đến được.

Thầy cũng để lời rằng: phần nhiều trong các con chưa để hết tâm tánh giúp ích vào đường Chánh-Giáo, Thầy vì thương căn qủa của các con mà lấy đức từ-bi đặng Thiên-Phong cho các con là cố ý để các con hành Ðạo cho hoàn toàn, dễ bề tương công chiếc tội tiền khiên, hầu nâng mình vào nơi cựu-vị; song nhiều đưá vẫn còn thế tục đeo-đai, bước trần chưa trở nẻo, còn chất chứa gánh trần ai, ngổn ngang lằn gió bụi, chẳng hiểu rằng: sự khổ hạnh trau mình là nấc thang để bước khỏi chốn luân hồi, ràng buộc. Nếu Thầy chẳng vì thương tâm, thì các Tiên, Phật đã ghi lỗi rất trọng hệ cuả các con mà chẳng khứng cho lập công chiếc tội.

Phải thường hỏi lấy mình khi đem mình vào lạy Thầy buổi tối, coi phận sự ngày ấy đã xong chưa mà lương tâm có đều chi cắn rứt chăng? Nếu phận còn nét chưa rồi, lương tâm chưa đặng yên tịnh, thì phải biết cải quá, rán sức chuc lấy lỗi đã làm, thì các con có lo chi chẳng bì bực Chí-Thánh. Thầy mong rằng mỗi đứa đều lưu ý đến sự sửa mình ấy, thì lấy làm may mắn cho nền Ðạo; rồi các con sẽ đặng thong dong mà treo gương cho kẻ khác. Các con thương mến nhau, dìu dắt nhau, chia vui sớt nhọc nhau, ấy là các con hiến cho Thầy một sự vui vẻ đó.

Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 399