× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Thượng Sanh


Thuyết Ðạo - Lễ Vía Ðức Chí Tôn (đêm 9/1/Tân Sửu, 1961)

Kính thưa Chư Chức Sắc lưỡng phái,
Chư Chức Việc và Ðạo Hữu Nam Nữ,

Hôm nay, ngày lễ Vía Ðức CHÍ TÔN NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ, chúng ta Chức sắc và Thiện tín lưỡng phái tựu họp nhau nơi Tổ Ðình để lạy mừng ÐẠI TỪ PHỤ và kính cẩn dâng lên tấm lòng thành kính biết ơn thương Thầy mến Ðạo.

Nhơn lúc đầu Xuân Tân Sửu và nhơn buổi lễ nầy tôi thành tâm cầu nguyện cho Ðạo an ninh, cho Ðời thạnh trị, nhơn sanh bớt thống khổ, gió thuận mưa hòa, sông êm biển lặng.

Và cũng nhơn dịp có đông đủ Chức Sắc, Ðạo Hữu tôi xin đọc lại Thánh Giáo của Ðức CHÍ TÔN đã giáng dạy đêm mùng 10 tháng 2 Canh Tý (7/3/1960) tại Ðền Thánh.

"Hỉ Chư Chức sắc Hiệp Thiên, Cửu Trùng, Chư Môn đệ Nam Nữ,

Hôm nay Thầy vui lòng đến với các con để tỏ ý của Thầy đối với công việc Ðạo của các con Hiệp Thiên và Cửu Trùng Ðài. Từ mấy năm qua, các con đã chung tâm hiệp trí để sửa đường lối nền Chánh giáo cho đúng theo Chơn truyền, hiệp với Thiên Thơ, dìu dắt nhơn sanh trọn vẹn trong đường Thánh Ðức. Ðó là các con cứu vãn tình thế của Ðạo khỏi bước lạc lầm hướng về thế sự, làm cho mất vẻ trong sạch thiêng liêng của nó. Thầy lấy làm hài lòng và vẫn bố hóa tâm trí các con luôn. Thầy chỉ khuyên các con phải giữ thế nào cho Ðạo được trong sạch, phần cá nhơn của các con cũng phải được hoàn toàn trong sạch. Ðạo trong sạch, người trong sạch thì tôn chỉ của mối Chánh truyền mới thật hành châu đáo đúng theo lẽ huyền vi.

Các con đừng sợ nghèo, cái nghèo thanh đạm cao siêu thì đối với giá nào cũng không chịu đổi. Ðược vậy, các con mới xứng đáng là con yêu quí của Thầy. Ðạo phải trải qua lúc gay go là để trau giồi Chức sắc cho minh mẫn trong xét đoán cũng như nhận định và học hỏi, nâng cao trí thức, bỏ óc hẹp hòi, lánh đường xa hoa, ích kỷ. Nay các con đã thoát lối mê đồ. Thầy khuyên các con phải thận trọng đừng để cho ngoại vật chi phối nữa nghe."

Bài Thánh giáo nầy đã có đọc cho Chức sắc và Ðạo hữu nghe và có lẽ cũng đã phổ biến ít nhiều trong Ðạo. Nhưng nghe đọc hay xem Thánh giáo là một việc, còn làm theo lời dạy của Thánh giáo là một việc khác. Sự thật thì ai cũng muốn nghe, đọc Thánh giáo hoặc xem Thánh giáo, mà chừng tới lúc hành sự thì ít ai nhớ để làm y theo lời Thánh giáo. Vì vậy, hôm nay tôi cần phải nhắc lại bài Thánh giáo nầy.

Ðức CHÍ TÔN dạy phải giữ thế nào cho Ðạo được trong sạch, phần cá nhơn của người Ðạo cũng phải được hoàn toàn trong sạch. Ðạo trong sạch, người trong sạch thì tôn chỉ của mối Chánh truyền mới thật hành châu đáo đúng theo lẽ huyền vi.

Quí báu thay mấy lời dạy của Ðại Từ Phụ.

Sự giữ cho Ðạo được trong sạch, người cũng phải trong sạch ắt hẳn là một sự rất khó tự cổ chí kim, cho nên mới có lời của Ðức CHÍ TÔN dạy như vậy và nếu cố gắng làm y theo được thì nền Ðại Ðạo nầy mới xứng đáng là Ðạo của Trời lập thành, người môn đệ trong cửa Ðạo mới hân hoan tự xưng là học trò của Ông Thầy Trời. Ðạo được trong sạch là do hành vi và đức tánh của toàn thể Chức sắc Hội Thánh tức là Thánh Thể của Ðức CHÍ TÔN tại thế.

Hai chữ trong sạch có cái nghĩa rộng bao la, gồm hết những cái hay, cái quí, cái cao đẹp về hình thức lẫn tinh thần của những người điều khiển.

Chẳng những chỉ giữ liêm khiết về tiền bạc, không nhơ bợn đến tài chánh bất hợp pháp mà thôi, mà cũng phải trong sạch về hành vi, về ngôn ngữ, về tư tưởng, về cách cư xử với người trên kẻ dưới.

Nói tóm lại, trong cửa Ðạo, người hành Ðạo phải chính mình là hiện thân của Ðạo Ðức, của Từ bi, Bác ái, Công bình thì sự trong sạch mới hoàn toàn.

Khi ra ngoài xã hội, đối với người đời, về mặt xã giao cùng lúc xử sự, phần cá nhơn của người Chức sắc cũng phải được trong sạch trong mọi phương diện: không háo thắng, không khoe mình, lúc nào cũng lễ độ, khiêm tốn, hòa hưởn, nhún nhường, sẵn lòng thi ân, tế chúng, thế nào cho mọi người đều mến yêu, kính nể, như vậy mới thâu phục nhơn tâm, đem thắng lợi dễ dàng về cho mình khi thật hành nhiệm vụ trên đường phổ độ.

Thành thử, Chức sắc của Ðạo khi nhơn danh Hội Thánh mà làm phận sự Ðạo hay khi lấy tư cách cá nhân mà cư xử ngoài mặt xã hội thì trong trường hợp nào cũng phải hoàn toàn trong sạch.

Ðó là một việc khó khăn, như vậy cho nên những ai trau mình tu hạnh đúng theo lời của Ðức CHÍ TÔN thì những vị ấy chính là những Ðấng Thánh nhơn của Ðạo và nền Ðại Ðạo được gồm có những bậc Thánh nhơn trong hàng Chức sắc Thiên phong thì Hội Thánh mới thật xứng đáng là Thánh Thể của Ðức CHÍ TÔN tại thế.

Ðời của người hành Ðạo là một đời học hỏi tu tập không ngừng. Bởi vậy, mặc dầu đạt tới chỗ hoàn thiện là một việc quá khó, nhưng nếu muốn tự giải thoát, chúng ta phải rán sức, bền chí kiên tâm, chịu hy sinh cuộc đời vật chất xa hoa, lánh bả lợi danh, sống hoàn toàn trong mặt Ðạo, thì một ngày kia cũng đi đến kết quả, dầu không nên được bậc Chí thánh, cũng đứng vào bậc Chơn tu, đáng mặt phi thường. Chí ư gọi là khó rồi bỏ qua, không gắng công phu kềm chế cái vọng tâm, không vững chí sửa mình, đạt tới chỗ hoàn thiện thì người tu dựa vào căn bản nào mà đi cho cùng bước Ðạo, công viên quả mãn?

Tự cổ chí kim, vì không giữ mình được trong sạch cho nên con người phải chịu làm nô lệ cho xác thịt để cho dục vọng lôi cuốn gây thành tam nghiệp tức là thân nghiệp, khẩu nghiệp, ý nghiệp, phải bị chìm đắm trong vòng sanh tử luân hồi, chẳng khác chi tự mình trói buộc vào một cái bánh xe, cứ quay cuồng mãi mãi không biết bao giờ tháo mở được.

Vậy chúng ta phải tự tỉnh, phải chí công mài sắt, phải tự quyết đạt tới mức thành công là tự giải thoát và giải thoát cho nhơn sanh.

Sự thành công ấy chỉ do nơi ta mà thôi và chỉ có thể thực hiện nếu chính ta quyết tâm và nổ lực.

Không có một thế lực nào, một quyền năng nào dầu là quyền năng thiêng liêng, có thể giúp đỡ giải thoát cho ta được.

Ðức CHÍ TÔN có dạy rằng: "Thầy đã nói cho các con hay trước nếu các con không tự lập ở thế nầy là cái đời tạm của các con, thì Thầy cũng không bồng ẵm các con mà đở lên cho đặng."

Theo lý thuyết của Phật giáo thì Ðức Thích Ca là vị sáng lập Ðạo Phật và chỉ vạch một con đường mà chính Ngài đã theo, một con đường có thể đem đến cho nhơn loại một lối giải thoát. Nhưng sự giải thoát của mỗi người hoàn toàn tùy thuộc vào người đó, Ðức Phật không giúp gì được trong công việc giải thoát của kẻ khác.

Sách Phật có chép một câu chuyện như sau đây: Một ngày nọ Ðức Phật Thích Ca chỉ mặt trăng mà bảo các đệ tử rằng: "Kìa là mặt trăng, các con cứ theo ngón tay ta chỉ mà nhìn thì thấy, nhưng nên nhớ rằng ngón tay ta không phải là mặt trăng. Cũng như những lời ta giảng về Ðạo, các con có thể theo lời ta giảng mà tìm thấy Ðạo, nhưng nên nhớ rằng lời giảng của ta không phải là Ðạo."

Hôm nay nhơn buổi Lễ Vía Ðức CHÍ TÔN, tôi có ý nhắc lại phận sự chung của người hành Ðạo là cố tâm thật hành lời giảng của Ðại Từ Phụ, gắng công trau giồi hạnh đức, rèn luyện tánh tình để được xứng đáng với lòng tin cậy của Ðại Từ Phụ và đáng mặt người hướng đạo của nhơn sanh trên đường giải khổ.

Nơi trường thi công quả, Ông Thầy đã tận tụy với chức vụ, đã cạn lời giảng dạy, nhưng học trò không có thiện chí làm theo thì Ông Thầy cũng phải buồn lòng chán nản, mà học trò dầu học bao nhiêu năm cũng chỉ là hoài công mà thôi.

Ðức Phật Mẫu có nói: "Ðời đã tàn, thuyền Ðạo sắp xa bến", chúng ta thấy cái hung bạo của đời vật chất cạnh tranh, thấy những con thiêu thân tự thiêu mình vì ham đáp theo ánh sáng, chúng ta nên xung xăng nhặc bước trên đường Ðạo Ðức, đừng bỏ mất thì giờ quí báu, đừng ngó ngoái lại cái bến mê mà chúng ta đã được may duyên xa lánh. Cứ an lòng giữ vững đời sống muối dưa thanh đạm, dưới bóng Từ Bi của Ðức CHÍ TÔN, lóng nghe hồi chuông cảnh tỉnh để lâng lâng giũ sạch bụi trần, ngày tháng công phu trau giồi tâm trí thế nào cho được thanh cao trong sạch.

Ðó là chúng ta đi trúng con đường để tự giải thoát và giải thoát cho nhơn sanh./.

THƯỢNG SANH



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 708