× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Thượng Sanh


Huấn Từ - Ủy Lạo Chức sắc (22/8/ Ất Tỵ, 1965)

Kính chư Chức sắc, Chức việc và Ðạo hữu lưỡng phái,

Lễ Tết Trung Thu và cũng là Lễ Hội Yến Diêu Trì Cung năm Ất Tỵ nơi Tòa Thánh đã kết thúc trong sự vui đẹp và trong niềm cảm hứng của toàn thể chức sắc, chức việc và đạo hữu nam nữ. Ðiều đó chứng tỏ một tinh thần đoàn kết mật thiết giữa HỘI-THÁNH và toàn thể chức sắc, chức việc nơi trung ương cũng như ở địa phương. Nhờ đó HỘI-THÁNH đã thành công mỹ mãn.

Hôm nay, ngày toàn thể chức sắc, chức việc hiện diện đông đủ trong bữa tiệc thanh đạm nầy là bữa tiệc của HỘI-THÁNH cố ý nhóm họp tất cả anh chị em trong đại gia đình chức sắc, chức việc cũng như nhơn viên các ban bộ, trước để ủy lạo, sau để tỏ tình cảm mến đối với những bạn Ðạo cùng chung chí hướng hầu thắt chặc dây thân ái, quyết hứa hẹn nắm tay nhau đi tận con đường giải khổ.

Ðây là một cuộc hội hiệp đầy thân ái, chân thành mà mỗi chức sắc đều có ý trông đợi, vì sau buổi hội, khi chia tay, kẻ ở lại vùng Thánh Ðịa, người tản mát nơi tứ phương, mỗi vị còn giữ lại một kỷ niệm tốt đẹp gọi là nỗi an ủi trong cuộc đời tan hiệp.

Trong dịp gặp gỡ nầy, HỘI-THÁNH nhận thấy và thông cảm những nỗi khó khăn của nhiều vị Khâm Châu, Ðầu Tộc từ chỗ xa xôi, diệu vợi cũng không nài cực nhọc, không quản đường sá gian lao quyết về với Tổ đình để chiêm bái Ðức PHẬT-MẪU cho tròn câu hiếu Ðạo.

Ðó là một nghĩa cử đáng khen. Người hành Ðạo được có chí thành vững chãi mới làm tròn sứ mạng.

Thánh Thể Ðức CHÍ-TÔN có được những chức sắc trung thành và tận tụy như vậy nền Ðạo mới càng ngày thêm vững bền, thanh danh Ðạo mới được nâng cao, HỘI-THÁNH mới đủ uy tín, vững lòng dìu dắt con vái Ðức CHÍ-TÔN và thực hành nhiệm vụ.

Như chư quý bạn đã rõ, trong mấy năm qua, HỘI-THÁNH đã trải qua nhiều cơ thử thách gay go. Cuộc ly gián đã xâm nhập vào cửa Ðạo làm cho rối loạn mối chánh truyền, rẻ chia tình thân ái. Nhưng quyền năng Ðức CHÍ-TÔN và Ðức PHẬT-MẪU vẫn vô biên. Cái tinh thần của con cái hai Ðấng Chí Linh ấy dầu bị xao xuyến đôi phen song còn đủ sáng suốt nhận định để kịp hướng về chánh nghĩa của Ðạo.

Một trận giông thoáng qua làm cho mặt nước trường giang phải xao động, nhưng tàn cơn gió lốc mặt sông vẫn trở về với sự phẳng lặng, yên tịnh của nó như bình thường

Cái lý trí của người tu sĩ cũng như thế.

Người khách lữ hành biết mình đi lạc hướng, nhìn xem chặng đường như lạ cảnh đáng ngờ thì tức khắc trở lại con đường cũ.

Ấy vậy, biết mình lầm lạc, tự chừa cải ăn năn, đó là điều quý báu, chứ biết lỗi mà cứ ngoan cố đi vào chỗ sai lầm, đó là tự chiêu kỳ họa. Người đã bước vào cửa Ðạo và quyết giữ tròn minh thệ không thể có hành động như vậy.

Ðã là người tu hành thì ai cũng có một chí hướng thiết thực, một hoài bão cao siêu là lánh giả tìm chơn, xả thân, diệt bản ngã để tiến tới hoàn thiện. Cái chí hướng ấy thật trong sạch, thật thanh cao. Chúng ta nên cương quyết giữ nó cho toàn vẹn dầu ở trong hoàn cảnh khó khăn thế nào cũng đừng thay đổi.

Gặp đặng mối Ðạo Trời như cầm trong tay một khối ngọc còn đang ẩn đá. Phải cố tâm mài giũa, gắng công tháng lụn năm chầy thì một ngày kia mới thấy lố hình ngọc quí. Ví bằng mới mài được nửa chừng lại thối chí ngả lòng, vội buông mồi bắt bóng bỏ chạy theo mối lới khác vô giá trị thì có phải là công phu lở dở, mình chịu thiệt thòi chăng?

Ví như người Ðạo sĩ mà còn bôn chôn thế sự, say đắm mùi trần, mê theo mồi danh bả lợi, cũng lăng xăng giành giựt, ích kỷ hại nhơn, gây ra chẳng biết bao nhiêu tội tình, thử hỏi Ðạo sĩ ấy có xứng đáng là bậc tu hành đạo đức chăng?

Nếu là người trong hàng Thánh Thể Ðức CHÍ-TÔN thì lại làm cho tổn thương thanh danh nền Ðại Ðạo hoen ố lây cho cả bạn đồng thuyền.

Toàn thể chức sắc đã nhìn thấy bao nhiêu giả dối của tuồng đời, đã thấm nhuần lời Thánh Huấn của Ðức CHÍ-TÔN, tôi tin chắc rằng không một ai để mình bị lôi cuốn vào nơi hiểm họa ấy.

Hôm nay trong sự hội hiệp của chúng ta, tôi nhận thấy một tinh thần đoàn kết, nồng đượm nét vui vẻ điều hòa. Ðiều đó chứng tỏ một giải đồng tâm đã buộc chặc con cái Ðức CHÍ-TÔN hòa hợp trong tình thương yêu chơn thật không thể nào sứt mẻ được nữa.

Với sự đồng tâm nhất trí để bồi đắp lại nghiệp chung, chúng ta có thể san bằng tất cả những khó khăn, làm cho danh Ðạo được sáng rở trên khắp mặt địa cầu.

Sau ngày lễ tiếp nhận Tư Cách Pháp Nhân Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ nơi Thánh Ðịa, nền Ðạo đã bước qua một giai đoạn mới, một giai đoạn xây dựng và phát triển có thể chóng đem hạnh phúc lại cho nhơn sanh và làm rạng danh cho xứ sở.

Từ bốn mươi năm nay, trải qua bao nhiêu thăng trầm biến chuyển, chịu biết bao sự bất công và áp bức của bạo quyền, mặc dù có lúc trực tiếp nhận lấy phần hy sinh để thể hiện sứ mạng Ðạo cứu Ðời, Ðạo Cao-Ðài hôm nay mới chính thức nở mặt với các tôn giáo miền Âu Á để đem giọt bác ái, từ bi chan rưới cho đồng bào chủng tộc.

Là người tận tụy với chủ nghĩa thương đời và đã lắm nhọc nhằn vì sứ mạng thiêng liêng, chúng ta nên phấn khởi và hân hoan đem hết khả năng phục vụ cho Ðạo để được xứng đáng với lòng thương vô tận của Ðức CHÍ-TÔN và với sự tin cậy của HỘI-THÁNH.

Hiển nhiên là mỗi Chức sắc phải gắng công hơn nữa, phải nhọc nhằn hơn nữa. Nhưng đã từ bỏ cảnh phồn hoa để sống về mặt Ðạo, đã quyết chí hy sinh để cứu vớt kẻ trầm luân nơi khổ hải thì dầu cực nhọc bao nhiêu, chúng ta dễ gì nản chí.

Sự nhọc nhằn và khổ hạnh là những nấc thang đưa chúng ta lên cõi Thiêng Liêng Hằng Sống để cùng hội hiệp với Ðức CHÍ-TÔN Ðại Từ Phụ vậy.

Nhớ đến cảnh đau buồn của Ðạo trong những giai đoạn đen tối mấy năm qua, HỘI-THÁNH không khỏi bồi hồi cảm xúc khi chứng nhận sự an ủi do nơi Chức sắc Khâm Châu, Ðầu Tộc, Ðầu Phận và Ðạo hữu nơi tứ phương thành tâm đem đến. Kẻ góp của, người góp công để chứng tỏ lòng can đảm chung chịu cảnh khó khăn sớt chia khổ nhọc với các bậc đàn anh trong đại gia đình và giúp cho HỘI-THÁNH xoay trở trong các việc cần thiết khẩn cấp.

Cái tình thân ái đậm đà đó đã đến mức siêu nhiên, nếu chí dũng cảm hy sinh không phải được gội nhuần trong cửa Ðạo, nếu tâm chân thành thương yêu không phải do đức háo sanh của Ðức CHÍ-TÔN Ðại Từ Phụ chan rưới thì trên cõi trần nầy không thể có những tấm lòng vàng quí báu đó được.

Thưa quí bạn, rồi sau bữa tiệc thân mật nầy, các Chức sắc địa phương Khâm Châu, Ðầu Tộc phải chuẩn bị lên đường trở về với phận sự.

Hiệp tan không mấy chốc, sự chung vui nơi cõi dinh hoàn nầy không mấy khi bền lâu được, duy có tình thương yêu chơn thật là vĩnh viễn trường tồn.

Ðưa nhau bằng lời nói, đó là phẩm cách của những bậc hiền triết ngày xưa. HỘI-THÁNH xin để lời khuyên nhủ quí bạn nên thận trọng gìn giữ phận sự.

Nơi chốn xa xôi, quý bạn là phương tiện của Ðạo thay mặt HỘI-THÁNH phổ hóa chơn truyền, dìu dắt nhơn sanh trên đường đạo đức. Phải giữ phép công, phải quên mình mới thực hành đúng đắn câu phổ độ.

Với những bạn Ðạo lỡ lầm, sái bước lạc đường nên lấy lời lẽ êm dịu của bậc đàn anh mà thức tỉnh đưa trở lại bước đường chơn chánh. Với những bạn yếu thế, đơn cô, phải lấy từ tâm hết lòng giúp đỡ, người dư dã, san sớt cho kẻ thiếu thốn, ai rủi vướng nạn phải chung nhau tận tình gở rối.

Ðối với mặt đời, dầu họ ở giai cấp nào, dầu giàu hay nghèo, quý hay tiện cũng phải nhã nhặn khiêm từ, gặp dịp thì nên sẵn sàng cứu khổ nâng nguy y như đối với người trong cửa Ðạo. Như thế chúng ta mới thực hành được câu: "Tạo Ðạo nơi cảnh đời, dìu đời nơi cửa Ðạo".

Trên đường đời đầy dẫy những chông gai hiểm trở trong lúc thiên hạ đua nhau tôn thờ tiền tài danh vọng để mặc tâm hồn dật dờ trong vòng tối tăm tội lỗi. Trong lúc người ta chực chờ cấu xé nhau, giết hại nhau đề tranh giành lợi lộc, chúng ta lại may mắn được che chở dưới bóng từ bi, được sống một đời an vui thanh đạm. Chúng ta nên coi đó là một ân huệ tối cao của Ðức CHÍ-TÔN và Ðức PHẬT-MẪU đã ban thưởng riêng biệt cho chúng ta.

Mỗi Chức sắc nên vui với nhiệm vụ thiêng liêng, khép mình vào khuôn viên đạo đức, để ngoài tai những lời quyến rũ bất lương, những giọng huyễn kèn xảo mị, coi lợi danh là miếng mồi xô đẩy con người vào vực thẳm thì may ra mới tránh khỏi vòng lửa đỏ đang thiêu đốt biết bao nhiêu tâm hồn sa đọa nơi cạm bẩy.

Ðức CHÍ-TÔN có dạy một bài thi tứ tuyệt như sau:

  "Nẻo chánh tìm theo mối Ðạo gìn,
Hay chi tuồng thế bước đua tranh,
Của nhiều đức ít sương trên cỏ,
Giành giựt mà chi phải lụy mình."

"Ðời đã tàn, thuyền từ sắp lìa bến tục", đó là lời của Ðức PHẬT-MẪU.

Trong cảnh tang thương, giữa đời gió bụi, chúng ta phải cùng nắm tay nhau, nương nhờ nhau, giúp đỡ lẫn nhau, chúng ta mới có đủ nghị lực vượt qua những nỗi gay go hiểm trở để nhặc tiến trên đường nhiệm vụ.

Nhơn buổi hội hiệp nầy, tôi xin cầu nguyện Ðức CHÍ-TÔN và Ðức PHẬT-MẪU ban ơn lành cho toàn thể Chức sắc, Chức việc và Ðạo hữu nam nữ Cửu Trùng Ðài cũng như Phước Thiện.

Riêng về chư vị Khâm Châu, Ðầu Tộc nam nữ ở địa phương, tôi cầu chúc quý vị lên đường được thuận tiện, an toàn và trong ngày tái ngộ năm sau, chúng ta được gặp nhau đông đủ y như buổi tiệc hôm nay.

Nam Mô Cao Ðài Tiên Ông Ðại Bồ Tát Ma Ha Tát

CAO THƯỢNG SANH



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 690