× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Lời thuyết đạo

Lời Thuyết Đạo của Đức Thượng Sanh


Huấn Từ - Bửa tiệc ủy lạo Chức sắc (22/8/Mậu Thân, 1968)

Kính Hội Thánh Hiệp Thiên, Cửu Trùng và Phước Thiện,
Kính quý Quan Khách,
Kính Chức Sắc, Chức Việc và Ðạo Hữu Nam Nữ,

Cũng như thường lệ gần đến Rằm Trung Thu thì toàn thể Chức Sắc nơi địa phương tựu về Tổ Ðình hiệp với Hội Thánh để cúng Lễ Hội Yến Diêu Trì Cung. Ðây là cuộc lễ độc nhất trong năm mà các con cái Nam Nữ trong Ðại Gia Ðình chung nhau, dưng lên Ðức Mẹ Thiêng Liêng lòng chơn thành kính mến.

Năm nay thì thời cuộc bất an ninh, khói lửa lan tràn khắp nơi từ đầu năm Mậu Thân, vùng ngoại ô Thánh Ðịa cũng phải hứng chịu cảnh đau thương tang tóc nên cuộc lễ phải cử hành hết sức đơn giản hầu đỡ phần tốn kém cho nhơn sanh.

Tuy nhiên, về phần tinh thần thì cuộc lễ không kém phần long trọng. Mặc dù giờ giới nghiêm được áp dụng nhưng số Tín Hữu nôn nóng dự buổi lễ, đã tề tựu tấp nập nơi vùng Nội ô không kém gì mấy năm trước. Ngoài ra, Thủ Tướng Chánh Phủ cũng có cho vị Tổng Trưởng Bộ Chiêu Hồi đại diện đến dự lễ với một Phái đoàn tùy tùng.

Ðó là phần đặc biệt của cuộc lễ Hội Yến năm Mậu Thân.

Trong tình trạng khó khăn mà cuộc lễ được kết thúc trong sự êm ấm điều hòa và trong niềm vui vẻ của tất cả Chức Sắc và Ðạo Hữu, Hội Thánh lấy làm mãn nguyện.

Sự thành công nầy đã nêu cao tinh thần đoàn kết giữa Hội Thánh và Chức Sắc cũng như Ðạo hữu, Hội Thánh có quan niệm là Ðức PHẬT MẪU đã chứng lòng thành của tất cả con cái của Người và đã ban ơn huệ cho chúng ta vậy.

Hôm nay Hội Thánh tổ chức bữa tiệc thân mật nầy để ủy lạo toàn thể Chức Sắc Cửu Viện và ở Ðịa phương cùng nhơn viên công quả trong các cơ quan Ðạo. Nhơn dịp nầy Hội Thánh cũng tỏ tình thân mến đối với những bạn cùng chung hội đồng thuyền, cùng chung một chí hướng vị tha, đã từng cùng nhau chia vui sớt nhọc trong những lúc thăng trầm của nền Ðạo, không nao lòng nản chí, trước nhiều cơn thử thách gay go.

Vì vậy mà thì giờ vui hay buồn cứ trôi qua, nhưng tình yêu thương vô tận giữa bạn đồng hành vẫn tồn tại bất di bất dịch.

Sau bao nhiêu ngày xa cách, sau bao nhiêu cuộc biến loạn thảm khốc của chiến tranh mà mỗi người đều nôn nóng biết rõ tin tức kẻ ở phương xa, cuộc hội họp nồng đượm vẻ thân ái nầy là một nguồn an ủi quí báu của chúng ta.

Cuộc hội diện tuy ngắn ngủi, nhưng cõi lòng của người nặng gánh nhiệm vụ nơi chốn xa xăm cũng được sưởi ấm phần nào để trụ vững khối can đảm trong khi trở lại dặm đường lữ thứ.

Rồi đây Chức Sắc nơi Ðịa phương, các Khâm Trấn, Khâm Châu, Ðầu Tộc phải lên đường trở về với nhiệm vụ. Càng nghĩ nỗi khó khăn gay cấn mà Hội Thánh phải gánh chịu nơi Trung ương trong giai đoạn hiện tại, Hội Thánh càng thông cảm nỗi lo âu ngần ngại của quý vị nơi chốn xa xôi trong khi thi hành phận sự. Nhưng đã chịu mạng lịnh Thiêng liêng, đã hiến mình cho Ðức CHÍ TÔN để cầm ngọn Ðuốc quang minh soi đường cho nhơn loại đêm tăm tối thì dù trải qua bao nhiêu gian lao cực khổ chúng ta cũng phải vui lòng không nên thối thác.

Ðời là biển khổ, chúng ta nếu không gặp Ðạo thì cũng ở trong số người đương bị đẩy đưa giữa lượn sóng khổ. May duyên được Ðức CHÍ TÔN đưa đường dẫn lối, chúng ta đã nắm trong tay phương pháp nhiệm mầu để thoát khổ, thì sự khổ đau vì chúng sanh, vì Ðạo, chính là chìa khóa mở cửa Bạch Ngọc Kinh để bước vào cõi Thiêng liêng Hằng sống.

Người Chức Sắc trong Thánh Thể Ðức CHÍ TÔN không phép sống ích kỷ mà phải sống cho mọi người, sống để thay Trời đem tình thương vô tận chan rưới cho nhân loại.

Ðời càng biến loạn, nhiệm vụ người hành Ðạo càng nặng nhọc. Phải vững chí tu thân, lập công bồi đức, dìu dắt kẻ lạc lầm, đỡ nâng người cô quả. Phải dám hy sinh, dám quên mình, dám chịu thiệt thòi thì hột Thánh cốc mới được gieo rải khắp cùng, sứ mạng Ðạo cứu đời mới trọn vẹn.

Ðược như vậy, tác phong của người Chức Sắc Cao Ðài mới vượt lên đến mức siêu nhiên và mới hẳn thật là tác phong của bậc Thánh nhơn tại thế vậy.

Ngọn lửa chiến tranh thảm khốc đã bao trùm khắp đất nước, đã lan tràn từ thành thị đến thôn quê gây nên cảnh chết chóc tang thương, nhà tan nghiệp nát.

Nạn nhơn sống sót phải chịu vất vả điêu linh, màn trời chiếu đất, lại còn phải bâng khuâng lo sợ không biết số phận mình ngày mai sẽ ra thế nào?

Một số Tín hữu trong Ðạo cũng chung chịu định mạng khắc khe của con người của thời kỳ ly loạn.

Than ôi! Cuộc dâu bể vẫn không lường, sự mất còn đâu biết trước, đời người qua thắm thoát như bọt nước giữa dòng sông, ngọn đèn xao dưới gió thì trong cửa Ðạo, dù ở hoàn cảnh nào, chúng ta phải cố tin nơi sự che chở Thiêng liêng và hơn lúc nào hết, phải giữ trọn nghĩa nhân Ðạo Ðức bền lòng thiện niệm để cầu nguyện Ðức CHÍ TÔN cho tai qua nạn khỏi.

Quý vị cũng thấy rõ là ách nước nạn dân do Thiên điều chế ngự, kẻ bạo tàn phải bị diệt vong, người chơn chánh được hưởng ân huệ.

Thế mà người đời chưa thức tỉnh, vẫn còn say mê trong giấc mộng kim tiền, cũng hung hăng bạo ngược, cũng gian xảo trăm bề, cũng chước quỉ hại nhơn, tham vàng bỏ nghĩa. Có kẻ làm giàu trên xương máu của đồng bào, có kẻ mượn Ðạo tạo đời tư, cậy quyền toan hiếp chúng.

Chính mình đã dời tai họa đến cho mình mà chừng tai họa đến lại than van số phận, trách đất hờn Trời.

Chúng ta không nên có ác cảm với những kẻ ấy. Ðành rằng họ gieo nhân nào thì gặt quả nấy, họ phải chịu hậu quả của việc đã làm, nhưng là người có sứ mạng đem sự khoan hồng Thiêng liêng đến cho nhân loại, chúng ta phải thương hại xót xa giùm tội lỗi của họ. Phải lựa dịp để cảm hóa, thức tỉnh họ, đưa đường dẫn lối cho họ trở về với Thiên lương Ðạo Ðức.

Cứu được những linh hồn như vậy là một công nghiệp phi thường, khả dĩ nâng cao thinh danh của Ðạo đúng theo câu "Nhơn năng hoằng Ðạo" của Ðức Khổng Phu Tử.

Trong bữa tiệc thân mật hôm nay, những lời tôi tỏ bày với quý bạn Ðạo, là những lời tâm huyết chơn thành, những ý kiến xây dựng cố ý trấn an tinh thần của quý vị nhứt là Chức Sắc nơi Ðịa phương khi trở về với trách nhiệm.

Tình đời dù quá khắt khe, biến cuộc dù quá kinh khủng, nhưng chi chi cũng không qua được quyền năng vô đối của Ðấng CHÍ TÔN ÐẠI TỪ PHỤ.

Ðã mang nơi mình cái sứ mạng Thiêng liêng, quý vị nên an lòng vững chí mà bước tới phải luôn luôn tin tưởng nơi ÐẠI TỪ PHỤ, cầu nguyện với tấm lòng trong sạch và một đức tin kiên cố thì trong mọi việc quý vị sẽ được mãn nguyện, trừ phi quý vị có làm điều tội lỗi thì phải sám hối ăn năn tự nguyện cải hóa, với một tấm chơn thành quý vị sẽ được tha thứ.

Trước khi quý Khâm Trấn, Khâm Châu và Ðầu Tộc lên đường tôi xin để lời khuyên nhủ gồm trong ba điểm:

1. Dụng bác ái để xử kỷ tiếp vật:

Ðức CHÍ TÔN có dạy rằng: Ðức Ngài là Cha của sự yêu thương và bởi thương mới lập Ðạo cứu đời, đem 92 ức nguyên nhân trở về nguyên bổn. Sản xuất nơi sự thương yêu, Chức Sắc phải dụng lòng thương vô tận mà độ rỗi nhơn loại.

Dưới tiềm lực yêu thương, những gì đắng cay đều biến thành dịu ngọt, những sự đau khổ sẽ biến thể thành nguồn lạc hoan.

2. Nên giữ lời minh thệ tận trung với Ðạo:

Có câu phương ngôn: "Nhà nghèo biết con thảo, nước loạn rõ tôi trung".

Ðạo đã bao phen chịu thiệt thòi, chịu hiếp đáp, nhưng nhờ lòng trung thành của con cái Ðức CHÍ TÔN mà qua nhiều cơn giông tố rồi cũng đứng sựng và nêu cao ngọn cờ cứu khổ.

Quý vị đã thọ lãnh sứ mạng Thể Thiên Hành Hóa thì mỗi việc làm của Quý vị đều có Thánh Thần chứng kiến sự tận trung với Ðạo sẽ đem đến cho quý vị một phần thưởng Thiêng Liêng xứng đáng. Nếu vì một lẽ nào mà quý vị "bán đồ nhi phế" hoặc chịu làm dụng cụ cho kẻ khác phá Ðạo, tức là quý vị sẽ thất thệ và sự thất thệ là một trọng tội vô phương cứu chửa "hoạch tội ư thiên vô khả đảo giã".

3. Phải tận tâm với nhiệm vụ:

Dù nội Trung ương hay là ở các Ðịa phương một Chức Sắc thọ lãnh nhiệm vụ do Hội Thánh giao phó, đó là một dịp thuận tiện để cho mình đem công lập vị. Nền Ðạo được bành trướng vẻ vang, cơ phổ độ được nhiều thắng lợi, là nhờ nơi sự cố gắng và tinh thần phục vụ của toàn thể Chức Sắc.

Cơ quan Hành Chánh Ðạo ví như một động cơ, các bộ phận phải hoạt động đồng đều thì động cơ mới vận chuyển suông sẻ, nếu một bộ phận bị hỏng, tức nhiên động cơ phải ngưng hẳn, không vận chuyển được.

Về việc Ðạo, nếu một Chức Sắc vì một lẽ nào bỏ bê phận sự làm cho hỏng hết công việc dưới quyền điều khiển của mình thì sự thất bại đó, chẳng những làm hư hại nghiệp Ðạo mà còn làm tổn thương cho thinh danh nền Ðạo.

Dầu kẻ phạm tội dụng khôn lanh ngụy biện để khỏi tội hữu hình, nhưng không tránh được hình phạt Thiêng Liêng.

Thưa quý vị! Tôi ước mong những lời khuyên nhủ trên đây có thể giúp ích cho quý vị phần nào trong việc thi hành phận sự.

Trước khi dứt lời tôi cầu nguyện Ðức CHÍ TÔN và Ðức PHẬT MẪU ban ơn cho toàn thể Chức Sắc, Chức Việc và Ðạo Hữu lưỡng phái.

Nay kính

TÒA THÁNH TÂY NINH, Ngày 22-8-Mậu Thân
(dl.13/10/1968)
THƯỢNG SANH
CHƯỞNG QUẢN HIỆP THIÊN ÐÀI

Sao y bản chánh

TÒA THÁNH, Ngày 24 tháng 8 Mậu Thân
(dl. 15/10/1968)

NGỌC CHÁNH PHỐI SƯ
NGỌC NHƯỢN THANH

Ký tên và đóng dấu



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 550