× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Main » Cao Đài » Giáo Lý

Hội Lý Xiển Chơn Luận


Nhơn tâm đạo tâm thuận nghịch luận

Thánh-Nhơn dạy bỏ hết lòng nhơn-dục thì đường Thiên-lý mới lộ ra kêu rằng: "Nhơn-dục tịnh tận, thiên-lý lưu hành".

Người bỏ đường Thiên-lý, ưa mến theo đường nhơn-dục, lưu-luyến hồng trần trái lẽ đạo, thì phải tiêu tán sa đọa. Nên có câu: "Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong". Thuận là giữ theo lẽ Trời nơi đường Thiên-lý thì vẫn còn; nghịch là ưa mến theo lòng nhơn-dục, thì phải nhiễm khí trược tiêu tan lần mà sa đọa.

Song Thánh, Phật, Phàm tại đó mà chia hai lẽ thuận nghịch cũng một cái tâm người, phân ra nhơn-tâm đạo-tâm.

Hễ sanh nơi hình khí tư-dục là nhơn-tâm, sanh nơi tánh mạng chánh lý là đạo-tâm. Vì bởi nhơn-tâm hưng thạnh ngày ngày tiệm tấn, thì đạo-tâm ngày ngày phải tiêu mà đọa, làm sao thành đặng. Sách có câu: "Phi mao tùng thử đắc, tố Phật dã do tha". Nghĩa là làm loài mang lông đội sừng cũng tại tâm, còn làm Tiên Phật cũng bởi tại tâm.

Nếu bỏ đường tư-dục, noi theo đường Thiên-lý, tu-hành theo chỗ chỉ ư chí-thiện, đặng phản hồi về khí tự nhiên thì trở nên cũng như Thánh, Tiên, Phật.

Nên có câu: "Nhơn nhơn khả dĩ vi Thánh Hiền, nhơn nhơn khả dĩ vi Tiên Phật, chỉ tại hữu chí, vô chí chi nhĩ". Nghĩa là người người đều làm đặng Thánh Hiền, làm Tiên Phật đặng, chỉ yếu tại có chí cùng không chí, kẻ có chí chẳng luận xuất gia hay là tại gia. Tại gia giữ y theo Tam-Qui, Ngũ-Giới tầm chơn-sư học tâm-pháp diệu-lý của Phật, Thánh, Tiên, kiếm nơi tịnh địa mà tu-hành, cho thấy ấn-chứng như mấy lời ứng nghiệm nơi trong kinh sách thì cũng đặng, lựa là xuất gia vào chùa hay là lên núi mới gọi là tu.

Nếu ở chùa hay là trên núi mà tâm không tịnh, còn mơ vọng hồng trần, làm sao thành đặng.

Nên kinh Bửu-Ðàn rằng: "Tại tự bất tu như Tây-Phương nhơn tâm ác, tại gia năng tu, Tây-Phương nhơn tâm thiện".

Nếu ở chỗ trần mà đừng cho nhiễm, mới cách vật, ở trược địa đừng nhiễm trược, mới gọi quân-tử. Có câu rằng: "Bạch ngọc vi ư ô ê, bất năng thảm thấp kỳ sắc, quân-tử xử ư trược địa, bất năng nhiễm loạn kỳ tâm". Nghĩa là: Ngọc ở dưới bùn mà không cho khờn lấm, người quân-tử ở chỗ trược địa, chẳng cho nhiễm loạn nơi tâm.



Xem dưới dạng văn bản thuần túy.
Lượt xem: 869 | Tác giả: Nguyễn Văn Kinh