Ngày 30-9-1926
Viết Cao-Ðài Giáo-Ðạo Nam-Phương
Hỉ chư môn-đệ, chư nhu,
M... N... Không chuyện chi cần, Thầy không muốn làm nhọc chư Tiên và chư Thần, mỗi vị đều có trách-nhiệm riêng, con hiểu à! Xem đó thì các con khá dè-dặt, kỉnh Thần,Thánh cho lắm, vì Thầy là bậc Chí-Tôn, lòng hay quảng-đại mà tha-thứ, chớ Thần-Thánh, hể các con có lỗi, thì cứ Thiên-điều mà quở phạt các con nghe à!
Con hiểu ý bài Thi nầy chăng?
Ẩm mả đầu tiền Hạng Trọng-Sơn,
Chung qui hữu-phước hạnh tao-phùng.
Hậu lai mạt tín đa phi-thị,
Hữu ngoại thành tâm tái vận cung.
Sao? Nói cho Thầy nghe.
Chư nhu đặng tọa vị hầu Thầy.
(M... N... cắt nghĩa sái Thánh-ý).
Không đâu con! Con có hiểu hai câu nầy chăng?
Hớn Lưu-Khoan trách dân Bồ-Tiên thị nhục,
Hạng Trọng-Sơn khiết kỷ ẩm mã đầu tiền.
Nghĩa là: Ðời Hớn, ngươi Lưu-khoan làm quan, hễ dân có tội thì đánh bằng roi lát, cho biết nhục vậy thôi, còn nước Hạng, ngươi Trọng-Sơn, sạch mình cho đến đỗi, cho ngựa uống nước rồi vãi tiền xuống sông mà trả; trong sạch đến đỗi của Trời Ðất cũng không nhơ-bợn, con hiểu à!
Thầy muốn dạy con, phải ở, và dạy nội gia-quyến con cho chánh-đáng, phải lấy lòng trong sạch đối-đãi với người dầu việc nhỏ mọn cũng vậy. Con khá đọc Thánh-Ngôn và cắt nghĩa Thánh-ý Thầy cho mọi người biết.
Hạnh ngay thật là nét yêu-dấu của Thầy, con nghe.
Thăng