Thân ta là bể rèn
Ðốt hòn than vọng tưởng
Bơmhơi vào hai ống
Nhâm mạch và đốc mạch
Nhóm lửa thanh tịnh thức
Ðốt chảy sắt ba độc
Ta rèn được pháp giới
Chân lý là đây rồi.
Nghề rèn vốn là công việc cha truyền con nối nên Kamparipa khi lớn lên cũng kiếm sống bằng nghề gia truyền ấy.Nhân một hôm có nhà sư du-già đến viếng thăm,Kamparapa tâm sự:
-Tôi đang làm cái công việc mà từ đời tổ phụ đến đời cha tôi đã làm.
-Ngươi có cảm thấy sung sướng và hài lòng với công việc thường ngày không?
-Làm thế nào mà sung sướng được !Suốt ngày sức nóng của than hồng làm rát bỏng cả mặt mũi tay chân.Tôi bất đắc dĩ phải làm nghề để kiếm ăn qua ngày.
-Vậy ngươi có thể cho ta một ít thức ăn được chăng?
Hai vợ chồng người thợ rèn cảm thấy ngạc nhiên khi thấy sư xin thức ăn từ những người ở giai cấp hạ tiện như họ,nhưng họ cũng vui vẻ cúng dường cho sư.Aên xong,sư hỏi họ có muốn thọ lảnh Phật pháp hay không.Họ cung kính thưa:
-Không ai hạ mình truyền trao giáo pháp cho những người dân nghèo khổ bần cùng như chúng tôi,thưa đại sư :
-Nếu các ngươi phát nguyện tu tập,ta sẽ truyền cho pháp đại thừa.
Nghe nói,hai vợ chồng vui mừng đảnh lễ vị đạo sư của họ.Sư làm phép khai tâm điểm đạo,truyền cho họ phương pháp thiền định và kỹ thuật khai mở các luân xa.
-Các ngươi có thể sử dụng các vật thường ngày làm đối tượng thiền định.Hai ống thụt là hai luồng hoả hầu.Tim là trung tâm lực,ý thức là thợ rèn,giác thức thanh tịnh là lửa,sắc ý là than.Ðập sắt ba độc cho đến khi chúng trở nên niềm vui thanh tịnh.
Hãy lấy việc làm thường ngày
làm thiền định
Hai ống thụt là hai luồng hoả hầu
Lalana nằm bên phải
Rasana nằm bên trái
Ðốt sắc ý cho tan chảy
Rót vào huyệt đạo Avadbhuti
Lửa giác ngộ làm tan chảy ba thanh sẵt độc
Tan vào pháp giới vô tận
Xem dưới dạng văn bản thuần túy
|