× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Trang chủ » Phật giáo » Kinh điển

Kinh Đại Bảo Tích



Phần 58 LVIII. PHÁP HỘI BỬU TRÀNG - THỨ NĂM MƯƠI TÁM (4)

Lại có ma vương nói: "Giả sử gây ra các ác sự như vậy để hại Thích Tử ấy mà chẳng làm ổng sanh sân hận sanh hỉ. Nếu ổng chẳng sân chẳng hỉ thì làm sao hại ổng được”.

Ba Tuần nói: "Nếu Thích Tử ấy có đại trí huệ, do trí lực nên ở nơi sân chẳng sanh sân, ở nơi hỉ chẳng nên hỉ, tu tập tâm đại từ đại bi với chúng sanh bình đẳng không có hai, như vậy thì với ta ông cũng chẳng sanh lòng sân hỉ”.

Lại có ma vương nói: "Nếu là kẻ bị hệ phược trong tam giới thì ta có thể hại được”.

Ba Tuần nói: "Nếu các Ngài theo kế của ta thì hại ổng chẳng khó. Các Ngài đều biến làm hình Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di cùng đi đến khắp các nước các thành ấp tụ lạc bảo các quốc vương, các đại thần, các Trưởng giả rằng:

Chúng ta đã quy thuộc Sa Môn Cù Đàm nên biết rõ, Sa Môn Cù Đàm thiệt chẳng phải Sa Môn mà dối nói là Sa Môn, chẳng phải là Bà la môn mà hư xưng là Bà la môn, thiệt chẳng trì giới mà hiện tướng trì giới, chơn thiệt phá giới chẳng khác kẻ phàm phu, các người nếu tin lời ta thì tốt lắm. Nếu như chẳng tin thì sau bảy ngày sẽ có mưa đá lớn lửa ngọn đao bén. Khi rao truyền lời ấy rồi chúng ta sẽ làm mưa ấy. Nếu làm cách như vậy thì Cù Đàm quyến thuộc sẽ hoại diệt chẳng còn lâu”.

Các ma vương đồng nói: "Tốt lắm”.

Các ma vương đều riêng tự trang nghoêm xong rồi đồng đến nước Ma Kiệt Đà.

Ba Tuần cùng quyến thuộc đến Tuyết Sơn. Lúc ấy trong Tuyết Sơn có một tiên nhơn tên là Quang Vị quyến thuộc năm trăm tiên nhơn đều có ngũ thần thông. Ba Tuần đến nơi rồi lễ lạy Quang Vị tiên nhơn mà nói rằng: "Sa Môn Cù Đàm phá hoại hết dị kiến ngoại đạo, ở giữa đại chúng tuyên lời rằng: Trong tất cả chúng thiệt không có Sa Môn và Bà la môn. Đại Đức nếu có thể cùng ta đồng đến nước Ma Kiệt Đà, ta có thể phá hoại Sa Môn Cù Đà. Sa Môn Cù Đàm ấy rất chẳng thể cùng Đại Dức luận nghị hay so thử thần thông lực. Nếu xô diệt được Sa môn Cù Đàm thì tất cả chúng sanh đều sẽ cung kính cúng dường Đại Đức”.

Nói với Tiên Nhơn xong, Ba Tuần đến chỗ vô lượng ma vương mà thuật lại việc làm vừa rồi.

Có một ma vương nói: "Lúc Cù Đàm vào thành Vương Xá khất thực, ta sẽ ở giữa đường hóa ra các hình tượng sư tử, cọp sói, la sát, ác qủi làm cho ổng sanh lòng kinh sợ. Đã có lòng kinh sợ thì ổng chẳng thể nghị luận và hiện thần thông lực”.

Lại có ma vương nói: "Ta sẽ từ trên không mưa đá lớn xuống giết Cù Đàm ấy”.

Lại có ma vương: "Ta sẽ biến làm đệ tử Cù Đàm để được đến gần bên giết hại ổng”.

Lại có ma vương nói: "Ta sẽ hiện hình Trưởng gỉa tỉnh Cù Đàm thọ thực. Nếu Cù Đàm thọ thỉnh ta sẽ làm hại ổng”.

Lại có ma vương nói: "Ta sẽ biến hình dâm nữ đến bảo Quốc Vương rằng: Cù Đàm cùng ta giao thông”.

Lại có ma vương nói: "Ta sẽ đến chỗ Cù Đàm tự phá thân mình ra làm bảy phần. Các Ngài sẽ kêu lên rằng Cù Đàm giết chết”.

Lại có ma vương nói: "Ta sẽ ở trên hư không bảo mọi người rằng: Sa Môn Cù Đàm là đại ác nhơn, nếu có thiện nam tín nữ nào cúng dường ổng thì sẽ phải đọa và A tỳ địa ngục”.

Đức Thế Tôn biết rõ tâm niệm của các ma vương ấy liền biến Đại Thiên thế giới nầy đều là kim cương để khỏi bị mưa đá lớn lửa ngọn đao bén làm hư hại, cũng khiến chúng sanh chẳng thấy những ma nghiệp ấy.

Lúc ấy bốn đại đệ tử Phật vào thành Vương Xá thứ đệ khất thực.

Tôn gỉa Xá Lợi Phất từ cửa thành Đông vào, giữa đường gặp năm trăm ma tử tay cầm gậy bảo rằng: "Tỳ Kheo! Nếu ngươi ca múa thì tốt, bằng không chúng ta sẽ giết ngươi”.

Tôn gỉa Xá Lợi Phất nói: "Này các đồng tử! Nay ta sẽ ca còn các ngươi thí múa”.

Chúng ma tử nói: "Tốt lắm, thưa Đại Đức!”.

Tôn gỉa Xá Lợi Phất nói kệ rằng:

Ta nay chẳng cầu ấm nhập giới

Vì trong nhiều đời bị dối lầm

Nếu người cầu các pháp như vậy

Người nầy trọn chẳng được giải thoát.

Nói kệ rồi, Tôn gỉa Xá Lợi Phất lại nói đà la ni cú: "Bà a la, bà a la, bà la bà a la, ma lợi chí bà la ha, tát da bà la ha, a ma bà a la, sá ha”.

Nghe đà la ni ấy rồi, năm trăm ma tử tâm được điều phục, liền lễ bái sám hối nói rằng: "Bạch Đại Đức Xá Lợi Phất! Nay tôi nên phát tâm Vô thượng Bồ đề quy y Tam Bữu, bỏ lìa tất cả ác nghiệp ma.

Tôn gỉa Đại Mục Kiền Liên từ cửa thành Nam vào, giữa đường gặp năm trăm ma tử tay cầm đao gậy bảo rằng: "Nếu ông ca vũ thì tốt, bằng không ta sẽ giết chết ông.

Tôn gỉa Đại Mục Kiền Liên nói: "Thiện tai, nầy các đồng tử! Ta sẽ ca, các người sẽ múa.

Các ma từ nói: "Tốt lắm, thưa Đại Đức!.

Tôn gỉa Đại Mục Kiền Liên nói kệ rằng:

Nay ta chẳng cầu ấm nhập giới

Vì vô lượng đời bị gạt lầm

Nếu ai cầu các pháp như vậy

Người ấy trọn chẳng được giải thoát

Nói kệ rồi, Tôn gỉa Đại Mục Kiền Liên lại nói đà la ni cú: "A bà ma, a bà ma, ra xà, xa ha xa, ma tha, xa ma tha, gìa già na bà ma, sá ha.

Nghe đà la ni ấy rồi năm trăm ma tử tâm được điều phục lễ lạy sám hối mà nói rằng: "Bạch Đại Đức! Nay tôi nên phát tâm Bồ đề quy y Tam Bữu, bỏ lìa tất cả sự nghiệp ác ma.

Tôn gỉa Phú Lâu Na Di Đa La Ni Tử từ cửa thành Tây vào, giữa đường gặp năm trăm ma tử tay cầm đao gậy bảo rằng: "Nếu ông ca vũ thì tốt, bằng không ta sẽ giết chết ông.

Tôn gỉa Phú Lâu Na Di Đa La Ni Tử nói: "Tốt, nay ta sẽ ca, còn các người thì múa.

Các ma tử đồng nói: "Tốt lắm, thưa Đại Đức!.

Tôn gỉa Phú Lâu Na Di Đa La Ni Tử nói kệ rằng:

Nay ta chẳng cầu ấm nhập giới

Vì vô lượng đời bị dối lầm

Nếu ai cầu các pháp như vậy

Người ấy trọn chẳng được giải thoát

Nói kệ ấy rồi, Tôn gỉa Phú Lâu Na Di Đa La Ni Tử lại nói đà la ni: "Khê kiệt bà, khê kiệt bà, khê kiệt bà, mậu gía ninh, mậu gía ninh, a bạt đa ni, tì bạt đa ni, sá ha.

Nghe đà la ni ấy, năm trăm ma tử tâm được điều phục, liền lễ bái sám hối nói rằng: Bạch Đại Đức! Chúng tôi nên phát tâm Vô thượng Bồ đề quy y Tam Bữu, bỏ lìa tất cả sự nghiệp ác ma.

Tôn gỉa Tu Bồ đề từ của thành Bắc vào giữa đường gặp năm trăm ma tử tay cầm đao gậy bảo rằng: "Nếu ông ca vũ thì tốt, bằng không chúng ta sẽ giết chết ông.

Tôn gỉa Tu Bồ đề nói: "Tốt, ta sẽ ca, còn các người thì múa.

Các ma tử nói: "Tốt lắm, thưa Đại Đức!.

Tôn gỉa Tu Bồ đề nói kệ rằng:

Nay ta chẳng cầu ấm nhập giới

Vì vô lượng đời bị dối lầm

Nếu ai cầu các pháp như vậy

Người ấy trọn chẳng được giải thoát

Nói kệ xong, Tôn gỉa Tu Bồ đề lại nói đà la ni: "Sa mậu đề, tỳ mậu đề, mậu lợi xà xà hê, tư lệ, tư lệ, bà tư lệ, bà tư lệ, ha bà tư lệ, phục đa câu trí tư lệ, sá ha.

Nghe đà la ni rồi, năm trăm Ma tử tâm được điều phục lễ bái sám hối mà nói rằng: "Bạch Đại Đức! Nay chúng tôi nên phát tâm Vô thượng Bồ đề quy y Tam Bữu, bỏ lìa tất cả sự nghiệp ác ma.

Lúc bấy giờ do thần thông lực của Thế Tôn làm cho các chúng sanh trong thành Vương Xá , tất cả đều thấy địa thành trăm do tuần trong bốn cửa thành đều riêng có một đại đệ tử Phật. Trong thành xuất hiện một hoa sen lớn ngang rộng đủ hai mươi lăm trượng. Hoa sen lớn ấy, cọng bằng ngọc lưu ly, cánh bằng hoàng kim, râu bằng kim cương, có đến vô lượng cánh, hoa sen lớm ấy phóng ánh sáng chiếu ra xa. Chúng sanh đều thấy hoa sen ấy cao ba trượng. Các trời Tú Vương Thiên cho đến trời Sắc Cứu Cánh Thiên cũng thấy như vậy.

Trong hoa sen báu lớn ấy phát ra lời nói kệ, các nơi chư Thiên và thế nhơn đều nghe:

Trong thế giới nầy Phật xuất hiện

Có thể xô dẹp hết các ma

Hay chuyển vô thượng diệu pháp luân

Điều phục chúng sanh thế giới nầy

Đấng Lưỡng Túc Tôn hay thành tựu

Ưu Bà Đề Xá, Câu Luật Đà

Hay phá gốc Ba Tuần thứ phiền não

Phật muốn đến đây điều chúng sanh

Thấy rõ tam thế như bàn tay

Đủ tam tự giới lời nói tịnh

Xa lìa Ba Tuần cấu thương tất cả

Phật muốn đến đây điều chúng sanh

Đủ tứ như ý tứ vô úy

Điều phục tứ chúng nói tứ quả

Thường thích thuyết pháp chơn thiệt nghĩa

Đấng Đại Pháp Vương vì chúng đến

Có đủ ngũ lục và ngũ căn

Thành tự công đức vô ngại trí

Vô thượng Thế Tôn vì chúng sanh

Tu bi độ thoát chúng ác đạo

Điều phục sáu căn được thượng tin

Xa lìa lục nhập tu lục niệm

Có đủ lục thông chơn thiệt ngữ

Thế Tôn muốn đến điều chúng sanh

Tất cả chúng sanh phiền não trược

Mê tối chẳng biết đạo giải thoát

Thường hành mê lộ chẳng biết thiệt

Tham trước điên đảo mất trí huệ

Chẳng biết kia đây và sanh tử

Ví tham ngũ dục mà xa thiền

Thế nên chẳng được chơn giải thoát

Chẳng thể tu hành đáp lành trước

Chúng sanh chẳng biết sanh lão tử

Vì vậy chẳng tu tam giải thoát

Xa lìa tất cả thí giới huệ

Nên chẳng ra khỏi ba ác đạo

Chúng sanh nếu lìa ngũ dục lạc

Thân cận Như Lai nghe chánh pháp

Chí tâm thọ trì nghĩa một kệ

Người nầy giải thoát như Phật trước.

Âm thanh nói kệ nầy lại vang đến mười sáu trời Sắc giới. Lời kệ rằng:

Nếu ai tu tập pháp thanh tịnh

Xa lìa tranh tụng tu thiền định

Chí tâm chuyên niệm các giải thoát

Không có tán loạn hoại phiền não

Chứng được mười Ba Tuần pháp nhẫn nhục

Xa lìa ác cúc và loạn tâm

Ta khỏi tất cả sanh lảo tử

Tu tứ vô lượng các thiền định

Đoạn hẳn thường kiến và đoạn kiến

Quá ba ác đạo được chánh định

Quán vô thường vô ngã vô lạc

Được tùy pháp nhẫn như Phật trước

Nếu muốn bỏ lìa như nước mũi

Quán tất cả không hành không khác

Thanh tịnh pháp giới và Bồ đề

Nơi pháp vô ngại như hư không

Hay phá bốn ma diệt phiền não

Tu tập chánh đạo các phương tiện

Chẳng sợ tà kiến như sư tử

Nên gần bên Phật thì được đó

Lúc hư không phát tiếng nói kệ như vậy, có vô lượng chúng sanh đến chỗ đại bửu liên hoa

Ma vương Ba Tuần tai nghe kệ ấy, mắt thấy trong thành Vương Xá có vô lượng chúng sanh đều ngồi dưới hoa sen báu lớn, lần lượt đến cung trời Săc Cứu Cánh cũng như vậy. Ba Tuần rất khổ não nói với các ma vương rằng: "Các Ngài lắng nghe lắng nghe! Nay Sa Môn Cù Đàm hiện ảo thuật lớn, các Ngài chẳng làm ma nghiệp được, chỗ ở các Ngài chẳng mất rồi sẽ mất. Các Ngài nên tuôn mưa đao bén lửa ngọn đá lớn xuống.

Có một ma vương bảo Ba Tuần rằng: "Sa Môn Cù Đàm đều đã thành tựu vô lượng công đức đủ phước trí hai trang nghiêm và đại thần lực làm cho chúng ta cuồng loạn chẳng thể tạo tác sự nghiệp ma được. Với Sa Môn Cù Đàm nay lòng ta thiệt kinh sợ lắm.

Lại có một ma vương bảo Ba Tuần rằng: "Nay Ngài ngu si đi nơi tà đạo. Người vô tâm nếu thấy Sa Môn Cù Đàm sẽ sanh lòng kính tin, huống là người có tâm tốt. Nay nếu Ngài muốn được lợi ích lớn thì nên chí tâm quy y tôn kính Sa Môn Cù Đàm.

Lại có một ma vương bảo Ba Tuần rằng: "Nay Ngài sao lại ưa ác hạnh tạo ác nghiệp. Ngài nên xa lìa nghiệp ác ma. Nay Ngài chẳng thấy Như Lai Thế Tôn đến thành Vương Xá muốn Ba Tuần vị cam lộ cho chúng sanh ư! Ngài đến đó nên đồng nhau quy y Sa Môn Cù Đàm.

Các ma vương từ hư không xuống đất và thành Vương Xá, hoặc hiện hình Quốc Vương, hoặc hiện hình Chuyển Luân Vương có đủ bảy báu, hoặc hiện hình trời Tự Tại, hoặc hiện hình Sa Môn phạm chí ni kiền tử, hoặc hiện hình Tứ Thiên Vương, hình Nhựt Nguyệt, hình Thiên Đế Thích, hìng Phạm Thiên, hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc lễ lạy ca ngợi, hoặc đi vòng khắp thành Vương Xá, hoặc lên trên thành, hoặc thành hình sắc xanh áo trắng anh lạc trắng phan trắng lọng trắng, hoặc thân hình sắc vàng y đỏ anh lạc đỏ phan đỏ lọng đỏ, hoặc thân hình sắc đỏ y xanh anh lạc xanh phan xanh lọng xanh, hoặc thân hình sắc thất bữu y thất bữu anh lạc thất bữu phan thất bữu lọng thất bữu, hoặc thân hình sắc lưu ly, hoặc thân hình sắc pha lê, các thứ sắc y các thứ anh lạc các thứ phan các thứ lọng.

Hoặc có nhữngvị hướng lên Phật rải các thứ hoa đốt các thứ hương cà lễ lạy, hoặc ca tụng tán thán vũ múa.

Ba Tuần thấy vô lượng ma vương làm như vậy bèn cất tiếng kêu khóc nghĩ rằng nay ta mất hết phước báu, tất cả ma chúng thảy đều quy phục Sa Môn Cù Đàm. Ta dầu mất phước không có bạn đảng nhưng ta vẫn có thể phá Sa Môn Cù Đàm. Ta sẽ hiện thế lực tối hậu nhổ bỏ hoa sen ấy.

Ba Tuần liền đến gần hoa sen báu lớn ấy, đều mắt thấy hoa mà nắm chẳng được. Dường như người đời nói ta có thể nắm điện chớp, dầu thấy điện chớp mà nắm chẳng được, Ba Tuần đối với hoa sen báu ấy cũng như vậy, dầu mắt thấy mà tay nắm chẳng được.

Lòng Ba Tuần sấu não nghĩ rằng hoa sen như vậy nắm lấy còn không được huống là có thể nhổ bỏ. Ta nên phát xuất vô lượng ác thanh làm cho đại chúng kinh hãi bỏ Cù Đàm, mà chạy tán loạn.

Dầu Ba Tuần phát tiếng ác lớn, nhưng đại chúng không có ai nghe tiếng ấy cả, chỉ có Ba Tuần tự nghe, càng nghe càng kinh hãi rung rẫy. Ba Tuần hai tay vỗ xuống đất vỗi mãi mà chẳng đụng đất được như là vỗ hư không, muốn lấy binh khí để đánh hàng tứ chúng mà không thấy được, lại càng sợ hãi hơn toàn thân rung chuyển như lá cây bị gío mạnh thổi.

Ba Tuần tự nghĩ rằng nay ta mất hẳn tất cả phước đức tất cả thân lực, chỉ bằng ta mau trở về bổn cung, nếu không mau về chắc chết tại đây.

Nghĩ rồi muốn đi mà chẳng biết đường nào để đi, Ba Tuần lại nghĩ rằng nếu ta ở đây chẳng bao lâu Sa Môn Cù Đàm và quyến thuộc đến sẽ tru lục ta, e rằng chúng sanh cõi nầy sẽ ngó thấy ta nên chui vào đất, dầu muốn chui mà chui chẳng được.

Lúc ấy Ba Tuần trên dưới bốn phương đều chẳng thể chạy trốn được lại tự thấy thân mình tay chưn đầu cổ cả năm chi đều bị trói chặt, càng sầu lo khổ não kêu khóc.

Có một ma vương hiện hình Chuyển Luân Vương tên là Thánh Đạo nói kệ bảo Ba Tuần rằng:

Sao ông cớ chi phát ác thanh

Khóc lóc sầu lo thọ khổ não

Như Lai nay sắp đến liên hoa

Hay trừ chúng sanh các đau khổ

Nay ông nếu muốn thọ an lạc

Chí tâm quy y Vô thượng Tôn

Nếu ông chẳng thích bị trói chặt

Nên theo lời ta quy y Phật

Ba Tuần nghe lời kệ rồi nghĩ rằng ta vì được thoát khỏi nên trá quy y chớ chẳng phải thiệt lòng.

Ba Tuần liền hướng về phía Phật chắp tay nói kệ:

Nay tôi quy y đấng Thế Tôn

Hay phá chúng sanh các khổ não

Lại cũng sám hối tất cả ác

Nơi Phật quyến thuộc chẳng tạo nữa.

Ba Tuần nói kệ xong, liền được khỏi trói. Được khỏi trói rồi liền muốn trốn chạy về bổn xứ lại bị trói chặt như trước, lần thứ hai đến lần thứ bảy cũng như vậy.

Đã chạy trốn chẳng được đành phải ở lại chí tâm nghe pháp.

Lúc bấy giờ đức Thế Tôn vẫn ở Trúc Lâm thuyết pháp. Bốn Tôn giả đại đệ tử cùng các ma tử đi trong thành Vương Xá ca vũ tụng kệ, đại địa chấn động sáu cách, vô lượng nhơn thiên cảm thương mừng khóc bảo nhau rằng: Khổ thay lành thay, nay Phật vẫn còn tại thế gian mà các đại đệ tử bị chúng ma đùa cợt.

Họ bèn tụ họp cùng đến chổ Phật bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Ngưỡng mong Như Lai buông bỏ tâm đại xả, tại sao, vì có các ma muốn phá hoại Phật pháp.

Đức Phật nói: "Nay ta sẽ vào thành Vương Xá giáo hóa chúng sanh phá ma nghiệp hiện đại thần thông làm Phật sự.

Lúc đức Phật sắp vào thành Vương Xá lại có chư Thiên buồn kêu bạch Phật rằng: "Nay đức Thế Tôn muốn vào thành thiệt chẳng phải lúc, tại sao, vì hiện giờ trong thành có vô lượng ác qủi đầy khắp hư không, vô lượng ác ma cầm đao lửa đá. Nếu Phật vào thành ắt sẽ bị hại.

Còn có chư Thiên nói: "Trong thành Vương Xá có năm trăm ma tử tay cầm đao kích muốn hại Phật.

Còn có chư Thiên nói: "Chẳng bao lâu Thích Chủng sẽ hoại.

Còn có chư Thiên nói: "Vô thượng pháp thuyền nay sẽ bị diệt tan, chúng sanh trong tam giới ai sẽ độ họ đến bờ giải thoát.

Còn có chư Thiên nói: "Tất cả chúng sanh thường bị phiền não triền nhiễu, nếu vô thượng Đại Sư bị hại thì ai sẽ làm cho họ được giải thoát.

Còn có chư Thiên bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Phật chẳng thấy trong hư không có vô lượng ma chúng muốn mưa đao lửa đá đó sao. Mong Như Lai vì thương chúng sanh chớ có nhập thành.

Còn có chư Thiên bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Trong thành Vương Xá có hai vạn ma đều riêng hiện hình Bà La Môn, tay cầm đao kiếm muốn hại Như Lai, lại có hai vạn tay cầm sóc chờ Phật, lại có hai vạn ma tay cầm cung tên chờ Phật, lại có hai vạn ma tay cầm đuốc lửa lớn chờ Phật. Mong Như Lai nghe lời chúng tôi chớ vào thành.

Đức Thế Tôn yên lặng đi vào cửa thành Vương Xá.

Chư Thiên thần thủ thành khóc kêu Phật nói rằng: "Mong Như Lai chớ vào thành, tại sao, vì hiện nay trong thành ác ma đầy khắp nơi, nếu Như Lai bị hại tại đây thì chúng tôi làm sao còn dám nhìn thấy chư Thiên nữa. Nay ma chúng ở hư không muốn mưa đao bén lửa ngọn đá lớn xuống, nếu Như Lai bị hại thí chúng sanh đang đi đêm tối sẽ mất đuốc pháp sáng. Núi pháp lớm sụp đổ thì sanh lão bịnh tử sẽ tự tại hoành hành.

Dầu nghe chư Thiên nói lời cản ngăn, nhưng Thế Tôn vẫn không hứa khả.

Lại có chư Thiên bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Nếu Phật chẳng tiếc thân mạng ắt muốn buông bỏ còn có sáu thành lớn khác hà tất nơi đây. Như Lai nếu bị hại tại thành nầy thì làm sao cho chúng tôi sẽ bị tiếng xấu trong vô lượng đời sau.

Lại có vô lượng chư Thiên đến bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Chúng tôi đã từng thấy vô lượng chư Phật giáo hóa chúng sanh, thiệt chưa từng thấy ma chúng như vậy.

Thế gian chúng sanh thường bị vô lượng ác phiền não vậy bọc, gặp được lương y thông đạt vô lượng phương thuốc thiệt rất khó. Cớ chi đức Như Lai bỏ tâm đại từ đại bi.

Lại có chư Thiên bạch rằng: "Thuở xưa trong vô lượng kiếp, Như Lai vì chúng sanh nên tu tập khổ hạnh nay lại muốn bỏ chúng sanh mà vất thân mạng. Mong ở lại diễn nói chánh pháp điều phục tất cả chúng sanh mê tối mà ban cho ánh sáng, kẻ lạc đường chỉ cho đường chánh, dứt hẳn tất cả khổ ba ác đạo, mong Như Lai ở lâu thế giới chớ bỏ thân mạng.

Chư Thiên trời Tịnh Cư bảo hàng chư Thiên ấy rằng: "Thôi chớ kêu khóc sầu não, Như Lai đầy đủ thập lực tứ vô úy, nay Phật muốn xô dẹp tất cả ma chúng. Giả sử có vô lượng vô biên chúng ma cũng chẳng thể động được một sợi lông của đức Phật.

Phạm Thiên Vương và Thiên Đế Thích Đề Hoàn Nhơn đến bạch rằng: "Bạch đức Thế Tôn! Nay tất cả ma chúng định muốn làm hại Như Lai, mong Như Lai chớ đến đó. Đức Như Lai nên diệt vô minh tối cho chúng sanh. Ngày trước đức Thế Tôn vời các chúng sanh hứa ban cam lộ vị cho họ, sự ấy chưa xong sao lại muốn bỏ thân mạng. Chớ có ỷ lúc trước dưới cội Bồ đề hàng phục được một ma vương rồi khinh miệt ma chúng khác, nếu Như Lai vào trong thành Vương Xá thì ắt phải diệt mất không còn nghi vậy.


Xem dưới dạng văn bản thuần túy