× Trang chủ Tháp Babel Phật giáo Cao Đài Chuyện tâm linh Nghệ thuật sống Danh bạ web Liên hệ

☰ Menu
Trang chủ » Phật giáo » Kinh điển

Kinh Bi Hoa



Quyển Thứ Mười

PHẨM THỨ NĂM

BỐ THÍ BA LA MẬT

(PHẦN 3)



Phật bảo Bồ Tát Tịch Ý:

Thiện nam tử! Sau đó, trải qua vô lượng vô biên vô số kiếp, cõi này đổi tên là Soạn Trạch Chư Ác, đại kiếp tên Thiện Đẳng Cái, cũng đời ác năm trược.

Về phương Đông, cách đây năm mươi bốn thiên hạ, cõi Diêm Phù Đề kia tên là Lư Bà La, do nguyện lực nên Ta sanh nơi đó và làm Chuyển Luân Thánh Vương, chủ bốn thiên hạ, hiệu là Hư Không Tịnh, dạy các chúng sanh tu tập theo mười điều thiện và ba thừa. Lúc ấy, Ta bố thí cho tất cả chúng sanh không có sự phân biệt. Có vô số những người ăn xin theo Ta xin các vật quý báu, vàng, bạc, lưu ly, pha lê, tiền tài, hàng hóa, ngọc lưu ly xanh lớn, ngọc ma ni đỏ ... Vật quý báu thì ít mà người xin quá đông nên đại thần thưa không đủ. Ta hỏi đại thần:

Trân bảo này có từ đâu?

Đại thần tâu:

Đó là Long vương hiện ra. Tuy có các vật báu này nhưng chỉ để cúng dường Thánh vương, không thể có dủ dể cho tất cả mọi người đến xin như thế này.

Khi ấy, Ta phát thệ nguyện rộng lớn:

Thời vị lai, trong đời ác năm trược, loài người thọ trăm tuổi, dày đặc phiền não, chắc chắn Ta thành Chánh Giác. Nếu nguyện của ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì Ta làm Đại Long vương, hiện ra vô số kho trân bảo nơi thế giới Soạn Trạch Chư Ác này. Khắp mọi nơi trong tứ thiên hạ, mỗi một thiên hạ Ta bảy lần thọ thân, mỗi thân hiện ra vô lượng trăm ngàn vạn ức na do tha kho trân bảo, mỗi kho báu ngang dọc đều bằng một ngàn do tuần. Các kho tàng ấy đều có đầy vô số trân bảo, cung cấp cho chúng sanh như đã nói ở trên. Như ở trong một thế giới này, Ta dụng ý tinh tấn, tuần tự như vậy, ở khắp cả hằng hà sa các quốc độ không có Phật, với đời ác năm trược khắp mười phương, nơi mỗi thiên hạ, mỗi một Phật độ, Ta bảy lần thọ thân, v.v... như đã nói ở trên.
Thiện nam tử! Khi Ta phát thiện nguyện như vậy thì có trăm ngàn ức chư thiên ở trong hư không mưa vô số hoa và khen ngợi Ta:
Lành thay! Lành thay! Ý muốn bố thí cho tất cả, nay Ngài đã được như nguyện.

Thiện nam tử! Khi ấy đại chúng nghe chư thiên gọi vua Hư Không Tịnh hiệu là “Bố thí tất cả” nên cùng bảo với nhau:

Chúng Ta nên đến gặp Vua để cầu xin vật khó cho. Nếu Vua có thể cho, mới được gọi là “Bố thí tất cả”. Nếu không, sao có thể được gọi là “Bố thí tất cả”?!

Bấy giờ, mọi người dều đi đến gặp Vua để xin phu nhân, xin thể nữ và Thái tử, v.v... trong hậu cung. Nghe họ xin xong, vua Chuyển luân rất vui mừng và theo sự cầu xin mà cung cấp cho tất cả. Mọi người lại bảo với nhau:

Thê tử đều dễ cho, không phải là việc khó. Nay chúng Ta nên theo Vua xin thân thể, tay chân... Nếu Vua cho thì mới có thể được gọi là chân thật cho tất cả.

Lúc ấy, mọi người đến gặp Đại vương. Trong chúng đến xin này có một người trẻ tuổi tên Thanh Quang Minh, thọ trì giới luật chó, đến Chuyển luân vương thưa:

Đại vương, nếu ngài là người bố thí cho tất cả, cúi xin ngài cho tôi cõi Diêm Phù Đề này.
Ta nghe xong rất vui mừng, liền đem nước thơm tắm rửa cho người đó, cho mặc y phục mềm mại hảo hạng, đem nước quán đảnh và cho kế thừa ngôi vị Thánh vương, rồi đem cõi Diêm Phù Đề trao cho người đó. Ta lại phát nguyện rằng:
Như Ta đã bố thí cõi Diêm Phù Đề, do sự việc này, Ta sẽ thành Chánh Giác, nguyện cầu được thành tựu, bản thân được lợi ích. Nhân dân trong Diêm Phù Đề này sẽ vâng lời, cung kính người này làm Vua; lại làm cho người này làm Chuyển luân vương sống lâu vô cùng. Ta thành Chánh Giác xong, sẽ thọ ký cho họ: chỉ còn một đời sẽ được thành Phật.
Có Bà la môn tên Lư Chí đến xin Ta hai chân, nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền đem dao bén tự chặt hai chân cho người kia. Cho xong, Ta phát nguyện:
Nguyện đời sau Ta sẽ được chân giới vô thượng.
Có Bà la môn tên Nha, đến xin Ta hai mắt. Nghe xong, Ta tất hoan hỷ, liền móc hai mắt cho người kia. Cho xong, Ta lại phát nguyện:
Nguyện đời sau Ta sẽ được đầy đủ năm loại mắt vô thượng.
Không bao lâu, có Bà la môn tên Tịnh Kiên Lao đến xin Ta hai tai. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền tự cắt tai cho người kia. Cho xong, Ta phát nguyện:
Nguyện đời sau Ta sẽ được lỗ tai đầy đủ trí tuệ vô thượng.
Thời gian không lâu, có Ni kiền tử tên Tưởng, đến xin Ta năm căn. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền cắt cho ngay. Cho xong, Ta phát nguyện:
Nguyện Ta đời sau thành Chánh Giác, được tướng Mã âm tàng.
Không bao lâu, lại có người đến xin máu thịt của Ta. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, liền cho ngay. Cho xong, Ta phát nguyện:
Nguyện Ta đời sau được đầy đủ tướng thân màu hoàng kim vô thượng.
Không bao lâu, lại có Bà la môn tên Mật Vị, đến xin Ta hai tay. Nghe xong, Ta rất hoan hỷ, dùng tay phải cầm dao cắt tay trái và nói:
Tay phải này Ta không thể tự cắt, khanh hãy tự cắt lấy.
Cho như vậy xong, Ta phát nguyện:
Nguyện Ta đời sau sẽ được tay thành thật vô thượng.
Thiện nam tử! Cắt tay chân như vậy xong, thân thể đổ máu, Ta lại phát nguyện:
Nhân việc bố thí này, Ta chắc chắn thành Chánh Giác, nguyện của ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì phần thân còn lại này cũng được người nhận nữa. Nếu không phải bậc Thánh thì không hiểu được ý nghĩa này.

Các vua nhỏ, v.v... và các đại thần đều bảo:

Than ôi! Người ngu! Vì lẽ gì tự cắt thân thể, tay chân, làm cho trong một lúc mà các chi phần của thân thể bị mất hết, còn lại cục thịt này có giá trị gì?
Bấy giờ, các đại thần liền đem thân Ta ra ngoài thành, để giữa nghĩa địa rồi cùng trở về. Khi ấy, có vô số ruồi muỗi đến hút máu Ta. Loài chim ưng, chồn, hổ, sói... đều đến ăn thịt Ta. Lúc ấy, mạng sống Ta chưa dứt hẳn, tâm rất hoan hỷ, Ta lại phát nguyện:
Hiện nay Ta xả bỏ hết thảy tay chân và các phần thân thể của Ta để bố thí, không sanh một ý niệm tức giận và hối hận. Nếu nguyện của Ta thành tựu, bản thân Ta được lợi ích, sẽ khiến cho thân này thành núi thịt lớn, để các chúng sanh uống máu ăn thịt đến đây tùy ý ăn uống.
Ta phát nguyện như vậy xong, liền có chúng sanh cùng nhau đến ăn uống. Do sức bổn nguyện, thân Ta chuyển biến cao lớn cả ngàn do tuần, chiều ngang và dọc đều bằng năm trăm do tuần và cung cấp máu thịt cho chúng sanh mãn ngàn năm. Ngay khi ấy, Ta xả bỏ lưỡi, làm cho các hổ lang, chim ưng, chim điêu thứu... được ăn thịt no đủ. Do nguyện lực nên lưỡi Ta mọc lại như cũ, nếu gom lại thì lớn như núi Kỳ Xà Quật. Làm việc bố thí này xong, Ta lại phát nguyện:
Nguyện Ta đời sau được thành tựu đầy đủ tướng lưỡi dài rộng.
Thiện nam tử! Khi Ta qua đời ở Diêm Phù Đề, do bổn nguyện nên sanh vào loài rồng, làm Đạo Long vương tên là Thị Hiện Bảo Tàng. Ngay đêm sanh ra, Ta hiện ra trăm ngàn ức na do tha vô số kho báu và tự ra lệnh:
Hiện nay, trong thế giới có nhiều kho báu, trong đó có đầy đủ các vật trân bảo lạ, kim ngân cho đến ma ni bảo châu.
Nghe rao như vậy, các chúng sanh này đều tự lo lấy các vật báu tùy ý dùng. Dùng đầy đủ xong, chúng thực hành mười điều thiện, phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm Thanh Văn, Bích Chi Phật. Vào thời gian ấy, Ta sanh trở lại bảy lần, làm Long vương, sống lâu bảy vạn bảy ngàn ức na do tha trăm ngàn năm, hiện ra vô lượng vô biên vô số kho báu cho các chúng sanh, làm cho vô lượng vô biên vô số người tu học theo ba thừa, khuyên họ thực hành đầy đủ mười thiện đạo.Sau khi đem vô lượng trân bảo cho chúng sanh được đầy đủ, Ta lại phát nguyện:
Nguyện đời vị lai Ta sẽ được đầy đủ ba mươi hai tướng tốt.
Như vậy, vào thời gian của đệ nhị thiên hạ, Ta cũng bảy lần sanh làm Đại Long vương như trên. Khắp nơi khắp chốn trong các thế giới, Ta đều làm vô lượng lợi ích như vậy. Khắp vô lượng vô biên thế giới trong mười phương, mỗi một thiên hạ, mỗi một cõi Phật, Ta cũng sanh lại bảy lần làm Đại Long vương, sống lâu bảy vạn bảy ngàn ức na do tha trăm ngàn năm, hiện ra vô lượng vô biên vô số kho báu và cũng làm lợi ích như trước.
Thiện nam tử! Ông nên biết, đó là khi làm Bồ Tát, Như Lai đã hết sức tinh tấn cầu nhân duyên để được ba mươi hai tướng.

Thiện nam tử! Sự tinh tấn của Như Lai khi hành Bồ Tát đạo, trừ tám vị trượng phu kể trên, trong đời quá khứ, hoàn toàn không ai có thể sánh kịp. Nếu quá khứ đã không có ai, nên biết rằng các Bồ Tát đời vị lai cũng không ai có thể hành động siêng năng sâu xa như Ta đã làm.

Thiện nam tử! Lại trải qua vô lượng vô biên vô số kiếp, thế giới này chuyển tên là San Hô Trì, kiếp tên Hoa Thủ. Bấy giờ, vào đời ngũ trược không có Phật, ở trong đó ta làm Thích Đề Hoàn Nhân tên Thiện Nhật Quang Minh. Quan sát Diêm Phù Đề thấy các chúng sanh chuyên làm việc ác, Ta liền hóa làm hình dáng Dạ xoa đáng kinh sợ, xuống Diêm Phù Đề đứng trước mọi người. Thấy Ta, mọi người đều rất sợ hãi, hỏi Ta muốn gì thì hãy nói

Ta đáp:

Chỉ cần ăn uống, chứ không cần gì khác.

Họ hỏi lại:

Muốn ăn những gì?

Ta đáp:

Chỉ cần giết người để ăn máu thịt. Nếu các ngươi có thể trọn đời giữ giới bất sát, cho đến chánh kiến, phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm thành Thanh Văn, Duyên Giác thì Ta sẽ không ăn nuốt các ngươi.
Thiện nam tử! Khi ấy, Ta thường biến ra những hoá nhân đòi cung cấp ăn uống. Thấy Ta như vậy, chúng sanh càng thêm sợ hãi, đều thọ trì giới bất sát cho đến chánh kiến trọn đời, hoặc phát tâm thành Chánh Giác, hoặc phát tâm thành Thanh Văn, Bích Chi Phật thừa.

Sau khi khuyên hết thảy chúng sanh trong cõi Diêm Phù Đề tu hành mười điều thiện, trụ vào ba thừa xong, Ta lại phát nguyện:

Nếu Ta chắc chắn thành Chánh Giác, nguyện của Ta được thành tựu, bản thân được lợi ích thì Ta sẽ khuyến hóa người trong tứ thiên hạ này làm theo mười điều thiện. Cho đến khắp trong thế giới này, ở bất cứ chỗ nào trong tứ thiên hạ, Ta đều dùng tướng mạo như vậy làm cho các chúng sanh thực hành mười điều thiện. Ta khuyến hóa khắp một thế giới như vậy phát tâm tu tập theo ba thừa xong, cho đến trong vô lượng vô biên vô số, v.v... đời ngũ trược, các quốc độ không có Phật khắp mười phương cũng được như vậy.
Thiện nam tử! Khi ấy, Ta phát nguyện xong, thành tựu tất cả, nơi thế giới San Hô Trì hóa làm hình dáng Dạ xoa đáng sợ để điều phục chúng sanh, làm cho họ tu tập theo mười điều thiện và trụ trong ba thừa. Như vậy, trong vô lượng vô biên vô số, v.v... đời ngũ trược ác, quốc độ không có Phật khắp mười phương, Ta hóa làm hình dáng Dạ xoa để điều phục chúng sanh, làm cho tu hành theo mười điều thiện, trụ trong ba thừa. Thuở xưa Ta đã khủng bố chúng sanh để cho họ thực hành mười điều thiện, tu tập theo ba thừa. Do nghiệp quả nhân duyên này nên nay Ta được ngồi dưới cây Bồ đề, khi sắp thành Chánh Giác, còn bị Thiên ma Ba Tuần cho các đại chúng ma đi đến chỗ Ta muốn phá hoại, làm rối loạn đạo Bồ đề của Ta.

Thiện nam tử! Ta lược thuyết về Bố thí Ba la mật của Ta khi còn là Bồ Tát như vậy.

Thiện nam tử! Pháp nhẫn của các Đại Bồ Tát rất sâu xa, Tổng trì giải thoát Tam muội vi diệu, lúc ấy Ta chưa được, mà chỉ có hai thân: ngũ thông và hữu lậu. Khi Ta làm việc lớn như vậy, làm cho vô lượng vô biên vô số người an trụ Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, vô lượng vô biên vô số người an trụ Bích Chi Phật thừa, vô lượng vô biên vô số người an trụ Thanh Văn thừa và lại được cúng dường chư Phật như vô số vi trần một thế giới Phật. Công đức đạt được nơi mỗi cõi Phật nhiều như những giọt nước trong biển lớn. Cúng dường vô lượng Thanh Văn, Duyên Giác, Sư trưởng, cha mẹ ngũ thông thần tiên cũng như vậy. Xưa kia, như khi làm Bồ Tát, Ta tự đem máu thịt cung cấp cho chúng sanh, đại bi của ta như vậy các A La Hán ngày nay đều không có tâm này.



PHẨM THỨ SÁU

NHẬP ĐỊNH TAM MUỘI MÔN

Bấy giờ, Phật dạy Đại Bồ Tát Tịch Ý:

Thiện nam tử! Ngày nay Ta dùng Phật nhãn thấy chư Phật Thế Tôn đã Bát

Niết bàn trong thế giới nhiều như vi trần một cõi Phật khắp mười phương đều do xưa kia được Ta khuyến hóa khi mới bắt đầu phát tâm thành Chánh Giác, thực hành Bố thí Ba la mật, cho đến Trí tuệ Ba la mật; chư Phật đời vị lai cũng như vậy.

Thiện nam tử! Nay Ta thấy vô lượng vô biên vô số chư Phật Thế Tôn ở thế giới phương Đông hiện đang vận chuyển bánh xe chánh pháp cũng là nhờ xưa kia Ta khuyến hóa đầu tiên, làm cho phát tâm thành Chánh Giác, tu hành sáu Ba la mật. Ở phương Nam, Tây, Bắc, bốn phía, trên dưới, chư Phật cũng như vậy.
Thiện nam tử! Ở phương Đông, cách đây tám mươi chín ức thế giới chư Phật, ở đó có thế giới tên Thiên Hoa, trong đó có Phật hiệu Vô Cấu Công Đức Quang Minh Vương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật Thế Tôn, hiện đang thuyết pháp cho chúng sanh. Đức Phật ấy cũng là xưa kia nhờ Ta khuyến hóa mới bắt đầu phát tâm thành Chánh Giác, tu hành Bố thí Ba la mật, cho đến Bát nhã Ba la mật.
Ở phương Đông lại có thế giới Diệu Lạc, trong đó có Phật hiệu A Bệ Như Lai.

Lại có thế giới Diêm Phù, trong đó có Phật hiệu Nhật Tạng Như Lai.

Lại có thế giới tên Nhạo Tự Tại, trong đó có Phật hiệu Nhạo Tự Tại Âm Quang Minh Như Lai.

Lại có thế giới tên An Lạc, trong đó có Phật hiệu Trí Nhật Như Lai.

Lại có thế giới tên Thắng Công Đức, trong đó có Phật hiệu Long Tự Tại Như Lai.

Lại có thế giới tên Thiện Tướng, trong đó có Phật hiệu Kim Cang Xưng Như Lai.

Có thế giới tên Giang Hải Vương, trong đó có Phật hiệu Quang Minh Như Lai.

Có thế giới tên Nhất Ái Nhạo, trong đó có Phật hiệu Nhật Tạng Như Lai.

Có thế giới tên Ly Cấu Quang Minh, trong đó có Phật hiệu Tự Tại Xưng Như Lai.

Có thế giới tên Sơn Quang Minh, trong đó có Phật hiệu Bất Khả Tư Nghì Vương Như Lai.

Có thế giới tên Tụ tập, trong đó có Phật hiệu Đại Công Đức Tạng Như Lai.

Có thế giới tên Hoa Quang Minh, trong đó có Phật hiệu Quang Minh ý Tướng Như Lai.

Có thế giới tên Hòa Xí Thạnh, trong đó có Phật hiệu An Hòa Tự Tại Kiến Sơn Vương Như Lai.

Có thế giới tên Thiện Địa, trong đó có Phật hiệu Hòa Thuận Như Lai.

Có thế giới tên Hoa trú, trong đó có Phật hiệu Nhãn Tịnh Vô Cấu Như Lai.

Thiện nam tử! Như vậy, vô lượng vô biên a tăng kỳ, v.v... chư Phật đang ở phương Đông vì các chúng sanh mà chuyển bánh xe chánh pháp. Khi các vị ấy chưa phát tâm thành Chánh Giác, đầu tiên do Ta khuyến hóa làm cho phát tâm thành Chánh Giác, lại còn dẫn đường đưa họ đến khắp các nơi của chư Phật Thế Tôn trong mười phương, đến chỗ nào cũng tu hành theo Bố thí Ba la mật. Cho đến Bát nhã Ba la mật và làm cho thọ ký thành Chánh Giác.
Bấy giờ, ở phương Đông, thế giới Thiện Hoa có Phật Vô Cấu Công Đức Quang Minh Vương ngồi tòa Sư Tử và đại địa chấn động sáu cách, có ánh sáng lớn, mưa vô số hoa sen quý đẹp. Các Bồ Tát thấy việc như vậy, rất kinh sợ ngạc nhiên vì việc chưa từng có này, liền bạch Phật:
Kính bạch Thế Tôn! Vì sao tòa Như Lai chấn động như vậy? Chúng con từ xưa đến nay chưa từng thấy việc này.

Phật bảo các Bồ Tát:

Thiện nam tử! Vế phương Tây cách đây tám mươi chín ức thế giới chư Phật, nơi quốc độ tên Ta Bà , có Phật hiệu là Thích Ca Mâu Ni Như Lai, đang thuyết pháp Bổn Duyên cho bốn bộ chúng. Khi Phật Thế Tôn ấy làm Bồ Tát, đầu tiên khuyến hóa Ta phát tâm thành Chánh Giác, lại dắt dìu Ta đến chỗ chư Phật. Trước hết, làm cho Ta tu hành Bố thí Ba la mật cho đến Trí tuệ Ba la mật. Khi ấy, tùy chỗ Ta đã đến, lần đầu tiên Ta được thọ ký thành Chánh Giác. Đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn kia chính là chơn thiện tri thức của Ta, đang ở phương Tây thuyết kinh Bổn Duyên cho bốn bộ chúng. Toà Sư Tử Ta đang ngồi bị lay động là do sức thần túc của Như Lai kia. Thiện nam tử! Trong các ông, ai có thể đến thế giới Ta Bà thưa hỏi đức Phật kia sinh hoạt có được nhẹ nhàng, an lạc hay không?

Khi ấy, các Bồ Tát đều bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Các Bồ Tát, v.v... ở thế giới Thiện Hoa này đều được thần thông, đối với các Bồ Tát được công đức tự tại thì vào sáng sớm hôm nay được thấy ánh sáng lớn này, ánh sáng đó đều từ thế giới chư Phật đến đây. Khi ấy, đại địa liền chấn động sáu cách, mưa vô số hoa. Thấy như vậy xong, có vô lượng trăm ngàn vạn ức chư Bồ Tát v.v... muốn dùng thần lực đến thế giới Ta Bà chiêm ngưỡng Phật Thích Ca Mâu Ni cúng dường, cung kính, tôn trọng, ngợi khen và muốn thưa hỏi, lãnh thọ tất cả môn Đà la ni nhưng đều không biết thế giới Ta Bà của Phật Thích Ca Mâu Ni ở chỗ nào?

Phật kia liền duỗi cánh tay phải sắc vàng, trên đầu năm ngón tay phóng ra vô số ánh sáng vi diệu, ánh sáng đó liền chiếu đến tám mươi chín ức quốc độ chư Phật, đến thế giới Ta Bà. Bấy giờ, các Bồ Tát nhờ ánh sáng được thấy thế giới Ta Bàn có các đại Bồ Tát, v.v... khắp nơi. Lại có chư thiên, long, thần. Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già, v.v.... khắp trong hư không. Thấy việc như vậy xong, họ bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Nay con đã được thấy thế giới kia, biết phương hướng coi đó và thấy các đại chúng trời người đầy khắp trong đó, không có khoảng trống. Đức Thích Ca Như Lai cũng nhìn thấy chúng con, Ngài đang thuyết pháp vi diệu.

Đức Phật kia dạy các Bồ Tát Đại sĩ:

Thiện nam tử! Đức Thích Ca Như Lai thường dùng Phật nhãn thanh tịnh vô thượng, thấy khắp tất cả, không sót một nơi nào. Thiện nam tử! Chúng sanh ở thế giới Ta Bà, trên đất liền hay trong hư không, tất cả đều nói: “Đức Thích Ca Như Lai chỉ thấy riêng tâm của con, chỉ thuyết pháp cho con”.

Thiện nam tử! Đức Thích Ca Như Lai kia dùng một âm thanh thuyết pháp cho vô số loài khác nhau. Chúng sanh tùy theo mỗi loài được hiểu, không phải dùng nhiều âm thanh khác nhau thuyết cho nhiều loài. Chúng sanh cõi kia nếu nhờ Phạm thiên, thấy thân Như Lai giống như Phạm thiên và được nghe pháp. Nếu thờ Ma thiên, Thích thiên, Nhật Nguyệt, Tỳ Sa Môn thiên, Tỳ lâu la xoa, Tỳ lâu bát xoa, Đề đầu lại tra, Ma hê thủ la,... tám vạn bốn ngàn các loại như vậy, tùy theo sự thờ phụng của mình đều thấy hình tượng đó và được nghe pháp, sanh ý tưởng cho rằng đến riêng cho mình.

Bấy giờ trong hội có hai Bồ Tát:

La Hầu Điện
Hỏa Quang Minh.

Khi ấy, Phật Vô Cấu Công Đức Quang Minh Vương bảo hai Bồ Tát:

Thiện nam tử! Nay ông có thể đến thế giới Ta Bà, nhân danh Ta, thưa hỏi đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn: “Sinh hoạt của Ngài có được nhẹ nhàng, lợi lạc không? Khí lực có được an ổn không?”.

Hai Bồ Tát liền bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Con thấy tất cả thế giới của Phật ấy, đại chúng vân tập đầy kín khắp cả trên đất và trong hư không, không có một khoảng trống. Nếu chúng con đi đến, sẽ đứng chỗ nào?

Phật bảo:

Này các thiện nam tử! Đừng nói rằng thế giới kia không có chỗ đứng. Vì sao? – Vì nơi đó rộng rãi vô biên. Đức Phật ấy có công đức vô lượng, không thể nghĩ bàn. Do bổn nguyện và tâm bi rộng lớn nên làm cho vô lượng các loài chúng sanh được vào pháp Phật lãnh thọ ba quy y, sau dó thuyết pháp ba thừa cho họ. Ngài lại thuyết ba loại giới luật, chỉ bày ba cửa giảì thoát, lại độ vô lượng vô biên chúng sanh ba đường ác, an trụ trong ba đường toàn thiện.
Thiện nam tử! Vào lúc nọ, sau khi đức Thích Ca Như Lai vừa thành đạo chưa bao lâu, vì muốn điều phục các chúng sanh nên Ngài ngồi kiết già trên tòa, trong hang Bà La, núi Tỳ Đà, suốt bảy ngày bảy đêm nhập Tam muội Chánh thọ, hưởng pháp lạc. Bấy giờ, thân Phật đầy khắp hang này, không có chỗ trống, dù chỉ bằng bốn tấc. Qua bảy ngày, trong mười phương thế giới có mười hai na do tha Đại Bồ Tát đến thế giới Ta Bà đứng ở trên núi kia muốn được thấy đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai, cúng dường, cung kính, tôn trọng, khen ngợi, thưa thỉnh lãnh thọ diệu pháp.
Thiện nam tử! Bấy giờ, ngay nơi chỗ ở, Như Lai dùng đại thần túc làm cho hang đó rộng rãi thênh thang, chứa được tất cả mười hai na do tha đại Bồ Tát. Các Bồ Tát vào bên trong đều thấy trong hang rộng rãi trang nghiêm, có các Bồ Tát đem thần túc Sư tử du hý tự tại để cúng dường Phật. Mỗi vị Bồ Tát đều ngồi nghe pháp nơi bảo tọa do hóa hiện.
Thiện nam tử! Với thần lực của đức Phật kia như vậy, các Bồ Tát này được nghe pháp xong, từ chỗ ngồi đứng dậy, đem đầu mặt đảnh lễ Phật, nhiễu bên phải ba vòng, mỗi người tự trở về thế giới Phật của chính mình. Họ vừa đi khỏi, hang ấy trở lại như cũ.
Thích Đề Hoàn Nhơn, chủ cõi trời thứ hai của bốn thiên hạ, tên Kiều Thi Ca sắp qua đời và chắc chắn sẽ đọa trong đường súc sanh. Rất sợ hãi về việc này. Kiều Thi Ca cùng tám vạn bốn ngàn vị trời Đao Lợi cùng nhau đi đến hang Bà La để gặp Như Lai. Dạ xoa Vương Nhãn – là thần của hang đó – đang đứng ở bên ngoài. Nhờ Phật lực nên Đế Thích suy nghĩ: “Ta sẽ sai Càn thát bà tử là Bát Giá Tuần đến gặp Phật trước, dùng âm thanh vi diệu khen ngợi Như Lai, sẽ làm cho Thế Tôn ra khỏi định”.
Thiện nam tử! Thích Đề Hoàn Nhân suy nghĩ như vậy xong, liền sai Càn thát bà tử là Bát Giá Tuần khảy đàn cầm lưu ly, âm thanh ấy vi diệu, đặc biệt khác lạ, phát ra năm trăm điều khen ngợi Như Lai.
Thiện nam tử! Khi Bát Giá Tuần đang tán thán Phật thì Như Lai lại chuyển nhập vào trong TướngTam muội. Do năng lực Tam muội, thế giới này phát ra đại thần lực làm cho các Dạ xoa, La sát, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già, chư thiên cõi Dục, cõi sắc đều đến tập họp. Người nào ưa nghe ân thanh vi diệu, tùy ý được nghe và rất hoan hỷ. Người nào ưa nghe tán thán Phật, nghe tán thán xong rất hoan hỷ, đối với Như Lai phát tâm cung kính tôn trọng. Chúng sanh nào ưa nghe âm thanh liền được nghe, nghe xong hoan hỷ.

Bấy giờ, đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai xuất định. Các đại chúng đứng ở cửa hang Bà La, riêng Thích Đề Hoàn Nhân đến gặp Phật, đảnh lễ sát chân, lui đứng một bên, bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Hôm nay con sẽ ngồi nơi nào?

Phật bảo:

Kiều Thi Ca! Quyến thuộc của ông nên tập họp vào hết. Ta sẽ làm cho hang Bà La này hết sức rộng rãi để dung nạp tất cả mười hai hằng hà sa số đại chúng quyến thuộc này đều được ngồi .

Bấy giờ, giữa đại chúng, đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai dùng một âm thanh vi diệu diễn thuyết chánh pháp, làm cho tám vạn bốn ngàn chúng sanh với căn cơ khác nhau đều ưa thích nghe giảng. Trong chúng, những người nào học Thanh Văn thì được nghe pháp Thanh Văn và có chín mươi chín ức chúng sanh được quả Tu đà hoàn. Những người nào tu học Duyên Giác thừa thì được nghe pháp Duyên Giác thừa. Những người nào tu học pháp Đại thừa thì thuần nghe Đại thừa.

Đại chúng mà Càn thát bà tử - Bát Giá Tuần – làm thượng thủ có mười tám na do tha vị được bất thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Người nào chưa phát tâm thì phát tâm Vô thượng Bồ đề, hoặc phát tâm Duyên Giác, hoặc phát Thanh Văn.

Bấy giờ, Thích Đề Hoàn Nhân hết sợ hãi, sống thêm một ngàn tuổi, được quả Tu đà hoàn.

Thiện nam tử! Đức Thích Ca Như Lai với thần lực có thể làm các sự việc rộng lớn vô lượng vô biên như vậy; âm thanh thuyết pháp cũng như vậy, cũng không có một người nào lường được giới hạn âm thanh của Phật ấy. Phương tiện của đức Phật ấy vô lượng vô biên để giáo hóa chúng sanh, không ai có thể biết được hết phương tiện như vậy.

Thiện nam tử! Sắc thân của đức Phật kia cũng vô lượng vô biên, không người nào có được thân như Ngài và thấy được đảnh của Ngài.

Thiện nam tử! Nếu cả đại chúng muốn vào trong bụng Phật thì cũng đều được tiếp nhận. Đã vào bụng rồi, người nào muốn có một chỗ trống nào nữa ở trong bụng cũng không thể có, vậy mà bụng Như Lai vẫn không tăng giảm. Nếu có các loại chúng sanh cùng nhau muốn qua lại trong một sợi lông, đều không bị trở ngại, cho đến dùng thiên nhãn cũng không thể thấy được bờ mé của lỗ chân lông, nhưng lỗ chân lông của Ngài cũng không thêm hay bớt. Đức Phật Thế Tôn kia có thân lớn vô lượng vô biên đến như vậy.

Thiện nam tử! Thế giới của đức Phật kia cũng rộng lớn vô lượng vô biên. Thiện nam tử! Già sử chúng sanh trong các thế giới nhiều như cát sông Hằng trong mười phương thì thế giới kia cũng dung nạp được vào trong. Vì sao? – Vì ban đầu khi mới phát tâm thành Chánh Giác, đức Phật kia đã phát vô lượng vô biên thệ nguyện.

Thiện nam tử! Không những chỉ là chúng sanh trong các thế giới nhiều như cát sông Hằng, mà chúng sanh trong các thế giới nhiều như số cát một ngàn sông Hằng trong mười phương thì thế giói kia cũng dung nạp được mà tướng thế giới vẫn như cũ, không thêm không bớt.

Thiện nam tử! Đức Thích Ca Như Lai khi mới phát tâm thành Chánh Giác, muốn được đầy đủ Nhất thiết trí nên Ngài phát đại thệ nuyện, do đó ngày nay được thế giới vô lượng vô biên.

Thiện nam tử! Đức Thích Ca Mâu Ni dùng bốn pháp này, chư Phật Thế Tôn không thể sánh kịp.

Thiện nam tử! Nay ông đem hoa Nguyệt quang minh vô cấu tịnh này đến thế giới Ta Bà ở phương Tây như đã thấy, và nhân danh Ta thưa hỏi Phật: “Đời sống có được nhẹ nhàng, lợi lạc; sức khỏe có được an ổn không?”.

Bấy giờ, Phật Vô Cấu Công Đức Quang Minh Vương lấy hoa Nguyệt quang minh vô cấu tịnh trao cho hai Bồ Tát và bảo:

Các ông hãy nương sức đại thần thông của Ta mà đi đến thế giới kia.

Khi ấy, trong hội có hai vạn Bồ Tát bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Đúng như vậy! Đúng như vậy! Chúng con sẽ nương thần lực Phật đi đến thế giới kia chiêm ngưỡng dức Thích Ca Như Lai, cúng dường cung kính, tôn trọng khen ngợi.

Phật bảo:

Thiện nam tử! Các ông nên biết đúng thời.

Khi ấy, hai Bồ Tát cùng hai vạn Đại sĩ nương thần lực Phật, trong khoảng một niệm, từ cõi Thiện Hoa bỗng nhiên đến núi Kỳ Xà Quật ở thế giới Ta Bà, ở trước Như Lai, quỳ thẳng, chắp tay bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Về phương Đông cách đây tám mươi chín ức thế giới Phật, có thế giới tên Thiện Hoa, trong đó có Phật hiệu Vô Cấu Công Đức Quang Minh Vương - hiện đang có vô số đại chúng Bồ Tát vây quanh – khen ngợi vô lượng công đức của Thế Tôn và thưa: “Thế giới Ta Bà có đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai đang vì đại chúng mà chuyển bánh xe chánh pháp”. Khi làm Bồ Tát, Phật Thế Tôn kia khuyên Ta phát Bồ đề tâm đầu tiên. Do đó, khi ấy Ta liền được phát tâm Vô thượng đạo. Ta phát tâm xong, Ngài lại khuyên tu tập sáu Ba la mật, cho đến Như Lai dùng bốn pháp này mà chư Phật Thế Tôn cũng không thể sánh kịp. Vì vậy, đức Phật kia dùng hoa Nguyệt quang minh vô cấu tịnh này cúng dường Thế Tôn, thưa hỏi Như Lai: đời sống có được nhẹ nhàng lợi lạc, khí lực có được an ổn không?

Thiện nam tử! Thế giới Diệu Lạc ở phương Đông có A Bệ Như Lai, tòa Sư tử nơi Nài ngồi cũng chấn động sáu cách. Có vô lượng các đại chúng Bồ Tát thấy việc này xong, bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Vì sao tòa Sư tử Như Lai đang ngồi chấn động như vậy?

Như nói ở trên, tất cả chư Phật ở phương Đông cũng như vậy.

Bấy giờ, vô lượng vô biên vô số các đại Bồ Tát ở phương Đông đều đến thế giới Ta Bà này dâng hoa Nguyệt quang minh vô cấu tịnh, chiêm ngưỡng Phật, cúng dường cung kính, tôn trọng khen ngợi.

Thiện nam tử! Vô lượng chư Phật ở phương Đông cũng như vậy, đều sai các Bồ Tát đến khen ngợi Ta.

Thiện nam tử! Ta đang thấy: về phương Nam, cách thế giới này, trải qua một hằng hà sa quốc độ chư Phật, ở dó có thế giới tên Ly Chư Ưu, trong đó có Phật hiệu Vô Ưu Công Đức Như Lai hiện đang thuyết pháp.

Lại có thế giới tên Diêm Phù Quang Minh, trong đó có Phật hiệu Pháp Tự Tại Sư Tử Du Hý Như Lai.

Lại có thế giới tên An Tu Di, trong đó có Phật hiệu Đạo Tự Tại Ta La Vương Như Lai.

Lại có thế giới tên Công Đức Lâu Vương, trong đó có Phật hiệu Sư Tử Hống Vương Như Lai.

Lại có thế giới tên Trân Bảo Trang Nghiêm, trong đó có Phật hiệu Bát Tý Thắng Lôi Như Lai.

Lại có thế giới tên Chơn Châu Quang Minh Biến Chiếu, trong đó có Phật hiệu Trân Bảo Tàng Công Đức Hống Như Lai.

Lại có thế giới tên Thiên Nguyệt, trong đó có Phật hiệu Hỏa Tàng Như Lai.

Lại có thế giới tên Chiên Đàn Căn, trong đó có Phật hiệu Tinh Tú Xưng Như Lai.

Lại có thế giới tên Xưng Hương, trong đó có Phật hiệu Công Đức Lực Ta La Vương Như Lai.

Lại có thế giới tên Thiện Thích, trong đó có Phật hiệu Diệu Âm Tự Tại Như Lai.

Lại có thế giới tên Đầu lan Nhã, trong đó có Phật hiệu Ta La Thắng Tỳ Bà Vương Như Lai.

Lại có thế giới tên Nguyệt Tự Tại, trong đó có Phật hiệu Quang Minh Tự Tại Như Lai.

Lại có thế giới tên Thiện Lôi Âm, trong đó có Phật hiệu Diệu Âm Tự Tại Như Lai.

Lại có thế giới tên Bảo Hòa Hiệp, trong đó có Phật hiệu Bảo Chưởng Long Vương Như Lai.

Lại có thế giới tên Thùy Bảo Thọ, trong đó có Phật hiệu Vũ Âm Tự Tại Pháp Nguyệt Quang Minh Như Lai.

Như vậy, vô lượng vô biên vô số chư Phật hiện tại ở phương Nam đều là những vị mà xưa kia khi còn là Bồ Tát, Ta đã khuyến hóa họ mới được phát tâm Bồ đề. Tòa Sư tử của các Thế Tôn này cũng đều bị chấn động. Chư Phật kia cũng đều khen ngợi công đức Ta, cũng sai vô lượng vô biên vô số, v.v... các Đại Bồ Tát đem hoa Nguyệt quang minh vô cấu tịnh đến núi Kỳ Xà Quật, nơi thế giới Ta bà chiêm ngưỡng Phật, lễ bái, cung kính cúng dường, tôn trọng khen ngợi, thứ lớp lui ngồi một bên nghe pháp.

Thiện nam tử! Nay Ta lại thấy về phương Tây, cách đây bảy vạn bảy ngàn, trăm ngàn do tuần thế giới Phật, ở đó có thế giới tên Tịch Tịnh, trong đó có Phật hiệu Bảo Sơn, hiện đang thuyết pháp vi diệu cho bốn chúng.

Lại có Phật Thắng Quang Vô Ưu, Phật Âm Trí Tạng, Phật Xưng Quảng, Phật Biến Tàng, Phật Phạm Hoa, Phật Thế Tấn, Phật Pháp Đăng Dõng, Phật Thắng Âm Sơn, Phật Xưng Âm Vương, Phật Phạm Âm Vương, Như vậy, vô lượng vô biên vô số chư Phật Thế Tôn phương Tây đều là những vị mà xưa kia khi còn là Bồ Tát, Ta đã khuyến hóa cho, họ mới được phát tâm Bồ đề. Tòa Sư tử của các Thế Tôn này cũng đều chấn động. Chư Phật kia cũng đều tán thán công đức của Ta và sai vô lượng vô biên vô số, v.v... các Đại Bồ Tát đem hoa báu Nguyệt quang minh vô cấu tịnh đồng đến núi Kỳ Xà Quật, nơi thế giới Ta Bà này chiêm ngưỡng Phật, lễ bái, cúng dường, cung kính tôn trọng, ngợi khen, thứ lớp lui ngồi một bên nghe pháp.

Phương Đông bắc, cách đây trăm ngàn na do tha thế giới Phật, ở đó có thế giới tên Vô Cấu, trong đó có Phật hiệu Ly Nhiệt Não Tăng Tỳ Sa Môn Ta La Vương Như Lai, có hai Bồ Tát, một: tên Bảo Sơn, hai: tên Quang Minh Quán. Lại có Phật Hoại Chư Ma, Phật Ta La Vương, Phật Đại Lực Quang Minh, Phật Liên Hoa Tăng, Phật Chiên Đàn, Phật Di Lâu Vương, Phật Kiên Trầm Thủy, Phật Hỏa Trí Đại Lực... vô lượng chư Phật Như Lai như vậy, cho đến phương Bắc, bốn phía, trên dưới cũng đều như vậy.

Khi ấy, đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai dùng đại thần lực vì muốn dung nạp đại chúng, làm cho thân của tất cả những người đến dự họp biến nhỏ như hạt cải, đầy kín hư không và mặt đất, khắp thế giới Ta Bà không còn một khoảng trống nhỏ như sợi lông.

Bấy giờ, các chúng sanh không thấy nhau, lại cũng không thấy các núi Tu Di Sơn Vương lớn nhỏ, chỗ tối tăm giữa hai núi đại tiểu Thiết Vi vây quanh, và trên đến cung điện chư thiên, dưới đến nền Kim cang, chỉ trừ một mình Phật Thế Tôn.

Bấy giờ, đức Thích Ca Mâu Ni Như Lai lại nhập Tam muội Biến Hư Không Đoạn Chư Pháp Định Ý, làm cho vô lượng hoa Nguyệt quang tịnh đều nhập vào các lỗ chân lông trên toàn thân. Tất cả đại chúng đều được thấy.

Bấy giờ, chúng sanh đều không nhớ đây là sắc thân của Phật, mà chỉ thấy có vườn đẹp trong lỗ chân lông, trong vườn đẹp đó có các cây báu, cây đó lại có vô số cành lá, hoa quả sum suê, trang trí bằng vô số y báu, thiên tràng phan cái, thiên quan bảo sức, chơn châu anh lạc, giống như thế giới An Lạc ở phương Tây. Thấy xong, các đại chúng lại suy nghĩ: “Ta nên đến vườn kia dạo xem”.

Lúc ấy, chỉ trừ chúng sanh trong ba đường ác và trời Vô sắc, ngoài ra tất cả đại chúng đang có mặt đều theo lỗ chân lông vào ngồi nơi từng khu vườn trong thân Như Lai.

Khi Như Lai xả bỏ thần túc, đại chúng đều được thấy trở lại tướng trạng như cũ, nên bảo với nhau:

Như Lai đang ở nơi nào?

Lúc ấy, Bồ Tát Di Lặc bảo đại chúng:

Các ông nên biết, Ta cùng các ông đều đang ở trong thân Như Lai.

Khi thấy hết cả trong và ngoài thân Như Lai, đại chúng này mới biết cùng vô lượng đại chúng khác đang tập trung ở trong thân Như Lai, nên bảo nhau rằng:

Chúng Ta vào đây bằng chỗ nào? Ai dẫn đường cho chúng ta vào được trong này?

Bồ Tát Di Lặc lại bảo:

Lắng nghe, lắng nghe! Như Lai đang hiện sức đại thần thông biến hóa, vì lợi ích đại chúng nên Ngài sắp thuyết pháp. Quý vị hãy nhất tâm chú ý ghi nhớ.

Nghe như vậy, đại chúng quỳ thẳng, chắp tay vâng theo lời dạy để nghe. Khi ấy, đức Thế Tôn dùng tất cả pháp môn để diễn thuyết pháp.

Tất cả pháp môn là những gì?

Ra khỏi bùn nhơ sanh tử, vào Bát thánh đạo, được thành tựu đầy đủ Nhất thiết trí.

Thiện nam tử! Có mười tâm chuyên cần phát Bồ đề để có thể vào môn này. Những gì là mười?

Muốn làm cho chúng sanh đều được giải thoát, tùy hỷ hồi hướng.
Phát tâm đại bi giúp đỡ chúng sanh.
Muốn độ người chưa được độ. Tinh tấn sửa sang chiếc thuyền pháp vô thượng.
Muốn giải thích cho người chưa được hiểu và để quán sát đúng đắn thoát khỏi điên đảo, vọng tưởng.
Muốn rống tiếng Sư tử Vô sở úy trang nghiêm để quán tánh các pháp vô ngã.
Muốn đi đến bất kỳ thế giới nào, tâm vẫn không phân biệt. Học trọn vẹn các pháp đồng với mười ví dụ.
Muốn được thế giới quang minh trang nghiêm, sửa sang giới pháp làm cho thanh tịnh.
Thành tựu trang nghiêm mười lực Như Lai, đầy đủ tất cả Ba la mật.
Thành tựu trang nghiêm bốn Vô sở úy, làm đúng như đã nói.
Trang nghiêm mười tám pháp bất cộng, pháp đã được nghe đều không bị sót mất, không phóng dật.

Đó gọi là mười pháp chuyên tâm, phát Vô thượng Bồ đề thì có thể vào tất cả hạnh môn này, được bất thối Vô thượng Bồ đề, Vô tướng hạnh môn, Trí đạo hạnh môn, tất cả pháp không có ngã, tâm không tư duy, không sanh, không diệt. Đây gọi là địa vị của Bồ Tát Bất thối chuyển. Do vậy, nên chẳng phải thối, chẳng phải Bất thối, chẳng phải đoạn, chẳng phải thường, chẳng phải định, chẳng phải loạn.

Khi Phật thuyết pháp này, tám mươi ức hằng hà sa Đại Bồ Tát đang ở trong bụng Như Lai được Bất thối chuyển nơi Vô thượng chánh giác. Lại có vô số Đại Bồ Tát được các pháp nhẫn Tam muội thậm thâm, đều từ lỗ chân lông nơi thân Như Lai ra ngoài, rất kinh ngạc, tán thán việc chưa từng có, liền đến ngay trước Phật, đầu mặt sát đất kính lạy Phật. Lạy xong, bỗng nhiên họ đều tự trở về thế giới Phật của chính mình ở mười phương, nghe lại âm thanh mà đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã diễn thuyết, cách vô lượng vô biên vô số thế giới chư Phật trong mười phương mà không bị các chướng ngại. Tuy trở về cõi kia, các Bồ Tát này đã tiếp thu lời Như Lai giảng dạy với câu văn, ý nghĩa không hề giảm bớt, như nghe ở gần bên hay ở trước Phật. Thân cũng như vậy, đầy khắp vô lượng các thế giới trong mười phương, và có vô lượng vô biên vô số Thanh Văn Bồ Tát ra vào lỗ chân lông thứ nhất không bị trở ngại. Đại chúng ở lỗ chân lông thứ hai cũng vậy, và tuần tự như thế cho đến ở tất cả các lỗ chân lông khác, đại chúng cũng ra vào không trở ngại. Khắp mười phương thế giới cũng như vậy.

Bấy giờ đại chúng từ lỗ chân lông của đức Thích Ca Như Lai đi ra đều cúi đầu lạy Phật, đi nhiễu bên phải ba vòng, đứng trước Phật, dùng vô số âm thanh tán thán Phật.

Bấy giờ, chư thiên Dục giới, Sắc giới mưa vô số hoa, hương bột, hương thoa, tràng phan, anh lạc, âm nhạc vi diệu cúng dường Như Lai.

Khi ấy, trong hội có một Bồ Tát tên Vô Úy Đẳng Địa, ở trước Phật quỳ thẳng, chắp tay bạch:

Bạch đức Thế Tôn! Kinh lớn này sẽ đặt tên là gì? Phụng trì như thế nào?

Phật dạy Bồ Tát Vô Úy Đẳng Địa:

Kinh này nên đặt tên là Giải liễu nhất thiết Đà la ni môn, cũng gọi là Đại chúng, cũng gọi là Thọ ký Bồ Tát, cũng gọi là Bốn Vô sở úy xuất hiện ở đời, cũng gọi là Hết thảy các môn Tam muội, cũng gọi là Thị hiện thế giới của chư Phật, cũng gọi Giống như biển lớn, cũng gọi Vô lượng, cũng gọi Hoa sen Đại bi.

Đại Bồ Tát Vô Úy Đẳng Địa lại bạch Phật:

Bạch đức Thế Tôn! Nếu có thiện nam, thiện nữ nào thọ trì, đọc tụng thông suốt kinh này, giảng thuyết cho người khác, cho đến chỉ một bài kệ, được bao nhiêu phước?

Phật bảo Bồ Tát Vô Úy Đẳng Địa:

Trước đây Ta đã nói phước đức đạt được, nay Ta sẽ vì ông lược thuyết lại việc đó:

Thiện nam, thiện nữ! Nếu có người thọ trì kinh này, đọc tụng thông suốt, giảng nói cho người khác – dù chỉ một bài kệ - trong năm mươi năm sau, cho dến có thể biên chép một bài kệ thì công đức đạt được hơn các Bồ Tát hành sáu Ba la mật trong mười đại kiếp. Vì sao? – Chư thiên, ma, Phạm, Sa môn, Bà la môn, Dạ xoa, La sát, Rồng, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la, Ma hầu la già, Câu biện trà, Ngã quỷ, Tỳ xá giá, nhân và phi nhân nào có tâm sân giận, nghe kinh này xong liền được hoan hỷ, dịu dàng, thanh tịnh... và xa lìa các bệnh phẫn nộ, oán tặc, các sự đấu tranh; tiêu diệt tất cả bão tố, lụt lội; người bệnh được lành, đói khát được ăn no, hưởng thọ các sự an lạc, được hòa thuận nhau, có thể làm cho người sân giận được nhẫn nhục, người sợ hãi không còn sợ hãi, cảm nhận sự an vui, làm cho người có phiền não xa lìa phiền não, có thể làm cho tất cả căn lành tăng trưởng, cứu độ chúng sanh ra khỏi cảnh giới ác, chỉ dẫn rõ về con đường giải thoát của ba thừa, được pháp nhẫn Tam muội Đà la ni môn thậm thâm, làm lợi ích lớn cho chúng sanh, có thể ngồi tòa Kim cang nơi Bồ đề đạo trường, hay phá bốn loại ma, hay chỉ dạy tất cả pháp Trợ Bồ đề, hay chuyển pháp luân, làm cho người không có thánh tài được đầy đủ, làm cho vô lượng vô biên chúng sanh vào thành phố không còn sợ hãi.

Do nhân duyên có thể thọ trì, đọc tụng được thông suốt kinh này và nói lại cho người khác, cho đến chỉ một bài kệ, cho đến năm mươi năm cuối cùng vào thời mạt thế mà người nào có thể biên chép một bài kệ thì cũng được vô lượng vô biên phước đức. Do đó, Ta thuyết kinh này và kinh lớn này sẽ phó chúc cho ai? Ai là người có thể ở trong năm mươi năm cuối vào đời mạt thế hộ trì pháp này? Ai là người có thể tuyên thuyết kinh này cho các Bồ Tát Bất thối ở khắp mọi nơi được nghe? Lại nữa, ai là người có thể vì những người làm việc phi pháp, tham dục, ác tà kiến, không tin quả báo thiện ác, mà diễn giải giáo pháp này?

Khi ấy, đại chúng đều biết tâm của Phật, có một Đại tiên Dạ xoa tên Vô Oán Phất Túc đang ngồi giữa chúng, Đại Bồ Tát Di Lặc rời chỗi ngồi đứng dậy, đưa vị Dạ xoa này đến gặp Phật, Như Lai bảo Đại tiên Dạ xoa:

Ông sẽ nhận kinh này, cho đến trong năm mươi cuối thời mạt thế, vì Bồ Tát Bất thối cho đến người không tin quả báo thiện ác mà diễn thuyết giáo pháp này.

Bấy giờ Dạ xoa bạch Phật:

Thời quá khứ, trong bốn mươi tám đại kiếp, do bổn nguyện nên con làm tiên Dạ xoa, tu Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Khi ấy con giáo hóa vô lượng vô biên vô số người tu tập theo Tứ vô lượng tâm. Lại làm cho vô lượng vô biên chúng sanh được bất thối chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Kính bạch đức Thế Tôn! Nay con sẽ vì tất cả chúng sanh đời vị lai trong năm mươi năm cuối cùng mà làm người ủng hộ những ai thọ trì kinh này, cho đến nghe bài kệ bốn câu của người khác cũng phải đọc tụng cho thông suốt; lưu truyền cho khắp mọi người, làm cho không bị đoạn tuyệt.

Phật thuyết kinh này xong, Bồ Tát Tịch Ý, đại chúng chư thiên, Càn thát bà, nhân, phi nhân, v.v... đều rất vui mừng, cúi đầu làm lễ, rời tòa, lui ra.

Hết quyển thứ mười


NIỆM ÂN CHA MẸ

Lạy cha mẹ nguồn ân cao cả
Dẫu muôn thân vạn thuở khôn đền
Từ ấu thơ lầm lỗi gây nên
Nay khôn lớn chưa tròn hiếu tử
Ơn nghĩa nặng thịt xương huyết nhũ
Công sâu dầy chín tháng cưu mang
Dưỡng bào nhi ăn uống kiêng khem
Lúc đi đứng nằm ngồi giữ ý
Nỗi thống khổ làm sao kể siết
Tự chống chèo vượt cạn qua sông
Trào lệ vui tiếng khóc bên lòng
Yêu con trẻ nâng như trứng mỏng
Lạy cha mẹ nghĩa sâu vô tận
Suối cam lồ tắm mát đời con
Lắm lo âu bất trắc không sờn
Bao dơ uế nhọc nhằn cam chịu
Nuốt mặn đắng chua cay tủi hận
Ôi suốt đời hiền mẫu lo toan
Mới cảm đau ương yếu se mình
Mẹ hớt hải cầu trời khấn Phật
Tình thương mẹ thấm đòng sữa mật
Nuôi đời con đến lúc nên người
Buổi khó khăn khô nhạt cầm hơi
Miếng ngon ngọt dành phần con trẻ
Năm canh đêm thức chừng con ngủ
Sáu khắc ngày tần tảo ngược xuôi
Đủ áo cơm nở mặt với đời
Cho ăn học đua đòi sĩ diện
Lạy cha mẹ ơn thiêng hiển hiện
Suối bi từ vô lượng nhân gian
Nhiều khi con hư hỏng hoang đàng
Lắm lúc lại hỗn hào tai ngược
Mẹ quay mặt dao bào cắt ruột
Đánh con đau, lòng mẹ thêm đau
Ôi thâm ân giáo dưỡng sâu mầu
Đèn sách sáng lòng con chưa đủ sáng
Nay nhờ Phật tâm minh trí rạng
Đuốc thiêng lương hiếu đạo soi đường
Mẹ cha là sen báu ngát hương
Là thanh nhạc chim trời Đao Lợi
Là bảy báu phúc lành cao vợi
Là trăng sao sáng đẹp tuyệt vời
Là suối tình muôn thuở về xuôi
Là biển rộng thái sơn cao ngất
Mong phụng dưỡng áo cơm đầy đủ
Nguyện cúc cung hết dạ sớm hôm
Khi ốm đau tận tụy thuốc thầy
Lúc hữu sự ân cần công của
Giữ hòa khí cháu con thuận thảo
Gìn gia phong hợp đạo nghĩa nhân
Giúp mẹ cha bố thí cúng dường
Tu tín giới tham thiền niệm Phật
Lạy cha mẹ bậc thầy trước nhất
Là tiên nhân từ ái trong nhà
Con nghiêm cung phủ phục thiết tha
Mọi lầm lỡ thành tâm sám hối
Từ tấm bé muôn lầm vạn lỗi
Đến khi con khôn lớn nên người
Chuyện nghĩa ân thù tạc với đời
Việc hiếu đạo chừng như bổn phận
Có ai sống không niềm ân hận
Ai chưa thương biết quý tình thương
Đời phù du muôn vạn nẻo đường
Con dong ruổi thung huyên luống tuổi
Nhờ Phật dạy biết điều lầm lỗi
Đã tri ân xin nguyện báo ân
Dẫu cho con làm được muôn phần
Chưa đáp đủ ân cha nghĩa mẹ
Xin chứng minh tấc lòng con trẻ
Sống chánh chơn y pháp phụng hành
Con hôm nay hội đủ duyên phần
Hiếu và đạo tinh cần tu tập
Vầng nhật nguyệt tam thiên tỏa khắp
Vẹt vô minh hôn ám bao đời
Cầu cho sanh loại muôn nơi
Thọ trì hiếu hạnh rạng ngời nhân luân
 

HỒI HƯỚNG

Tụng kinh công đức thù thắng hạnh
Vô biên thắng phước giai hồi hướng
Phổ nguyện pháp giới chư chúng sinh
Tốc vãng Vô Lượng Quang Phật sát
Nguyện tiêu tam chướng trừ phiền não
Nguyện đắc trí huệ chân minh liễu
Phổ nguyện tội chướng tất tiêu trừ
Thế thế thường hành Bồ Tát đạo
Nguyện sanh Tây Phương Tịnh Độ trung
Cửu phẩm Liên Hoa vi phụ mẫu
Hoa khai kiến Phật ngộ Vô sanh
Bất Thối Bồ Tát vi bạn lữ
Nguyện dĩ thử công đức
Phổ cập ư nhất thiết
Ngã đẳng dữ chúng sinh
Giai cộng thành Phật đạo.

TAM QUY

Tự quy y Phật, đương nguyện chúng sinh, thể giải đại đạo , phát vô lượng tâm. (1 lạy)
Tự quy y Pháp, đương nguyện chúng sinh, thâm nhập kinh tạng, trí huệ như hải. (1 lạy)
Tự quy y Tăng, đương nguyện chúng sinh, thống lý đại chúng, nhất thiết vô ngại. (1 lạy)


Hòa Nam Thánh Chúng

Xem dưới dạng văn bản thuần túy